Mưa buồn ơi thôi ngừng tiến
Mưa cho phố nhỏ càng buồn thêm
Mưa rơi gác xưa thêm lạnh vắng
Phong côi lắng tiêu điều
Đường xưa vắng điêu hiu
Đêm sầu đi trong tuổi nhớ
Bao thương nhớ chỉ là mong mơ
Mưa ơi, đêm nay tiếng mưa rơi buồn qua
Mưa đêm sầu riêng ai,
buồn ơi đến bao giờ
Mưa ơi,
mưa ơi,
mưa reo sầu nhân thế
Mưa nhớ ai,
biết người thương có còn nhớ hay quê Duyên,
duyên ta vẫn ưu hoài Đêm đêm tiếp đêm nhớ mong người
Đã cách xa
Mưa buồn rơi rơi ngoài phố
Nghe như tiếng nhạc buồn chuyện miên
Đêm nào
trốn đây ta rìu nhau
Trao muôn ngàn lời thơ,
chờ mong đến kiếp nào
Đêm chưa ngủ,
nghe ngoài trời đầu mưa từng hạt rơi
Gác nhỏ đèn lẻ loi bóng rang in trên tường loàng
Ánh gối tay tôi để ôn chuyện xưa cũ
Gói trọn trong tuổi nhớ
Tôi muốn hỏi
Có phải vì đời chưa tròn vòng tay
Có phải vì tâm tư
Giấu kín trong thư còn đây
Nên những khi mưa nửa đêm
Làm sao duyên
Giấc ngủ chưa đến tìm
Ngoài hiên mưa tuôn mưa lạnh xuyên qua áo ái,
canh dài nghe buồn ngủi
Mưa lên phố nhỏ,
có một người vừa ra đi đêm nay,
để bao nhiêu linh thương lại lòng tôi
Khi chót gửi những hình ánh của tim vào lòng đêm
Những kỷ niệm cho nhau nêu mất đi xin đừng quên
Tôi khiếp đi trong niềm vui và đêm rớt
Những giọt mưa cuối cùng
ôi ta mong ước xa xôi những đêm mãi cô đơn gỡi tâm tư về đầu
Mưa thương ai,
mưa nhớ ai
Mưa rơi như nước nở
Mưa rơi trong lòng tôi
Mưa rừng ơi mưa rừng
Tiếm đau ơi ơi bóng người xưa
Mỗi khi mưa rừng về muôn màng
Chiều vàng dần tàn,
lòng thương nhớ nào môi
Trời đổ mưa,
cho phố vắng mênh mông
Khơi lòng bao nỗi nhớ
Trời lám mưa,
cho ướt áo em ơ
Mưa rơi từ bao giờ
Tình yêu đó phôi pha vào sương gió
Những đêm mưa tính nhỏ
Gợi nhớ thua hồng cho
Tâm tình thường hay no
Trường tan về chung phố
Những lúc trời chiều đổ mưa
Và từ đó những đêm trời mưa gió
Có thương người tinh nhỏ
Nụi nắng tuổi hồng trò
Tâm tình thường hay ngọ
Đường đi về chung lối mưa
Có buồn mình cùng vui
Mùa mưa lần trước anh về đây ghé thăm tôi
Tình xưa bạn cũ gặp nhau đêm ấy mưa rơi
Tách cà phê ấm môi
Này cây phượng vĩ bên đường che nắng ban trưa
Này con đường dẫn vào sân ra tắm trăng mơ
Mãi trường khi âu thơ
Và này căn nhà vắng nằm cạnh nhau nghe đêm mưa
nghe đêm mưa
nghe
đêm mưa
Vì yêu quê hương anh lặng lẽ bước chân đi
Vì thương non sông tôi gạt nước mắt phân ly
Từng cơn mưa vẫn rơi nạo nề
Anh nói một năm nữa anh về
Mùa mưa lại đến tôi mừng vui đón tin anh
Đèn khuya một bóng nhìn mưa rơi suốt năm canh
Nghĩ rằng tôi vắng anh
Vì nghiệp trai còn đi giữ quê hương cho chúng mình
Nghe lòng tháo thức canh thâu
Đường gã nhỏ bé nằm đợi mong đã bao lâu
Tiếng còi đêm lướt mau
Đoàn tàu đi về mãi mà bản thân tôi nơi đâu
Ngoài trời không sao thưa
Đường lầy ướt ngó tối
Mưa khuya về hiu hắt đi vào hồn
Chuyện đời quên đi thôi
Dĩ vãng xa lắm rồi
Cười lại để làm chi nữ người ơi
Chiều nào nâng ly bồi
Tình vừa mới chấp nối
Tay không mà mơ ước đi vào đời
Để rồi bao năm trôi thành thang đường không lối nhớ cô nhân muốn về rồi lại thôi
Quan vang mưa khuya như
khúc ca nghẹn lời,
tí tách rơi rơi say dứng trong lòng người
Không hẹn gặp nhau đêm nay,
chân nghèo xưa ấm bốt xa,
đêm từng bước đi về trên mái lá.
Chừng nào mưa thôi rơi,
đường chân nắng dẫn lối,
mưa tan vào sương khói xuôi về nguồn.
về nguồn
Để người em năm xưa
Thôi không còn thương nhớ
Mỗi lúc nghe gió về kể chuyện mưa
Để người em năm xưa
Thôi không còn thương nhớ
Mỗi lúc nghe gió về kể chuyện mưa
Mưa nửa đêm...
Mưa nửa đêm...
Mưa nửa đêm...