ĐĂNG NHẬP BẰNG MÃ QR Sử dụng ứng dụng NCT để quét mã QR Hướng dẫn quét mã
HOẶC Đăng nhập bằng mật khẩu
Vui lòng chọn “Xác nhận” trên ứng dụng NCT của bạn để hoàn thành việc đăng nhập
  • 1. Mở ứng dụng NCT
  • 2. Đăng nhập tài khoản NCT
  • 3. Chọn biểu tượng mã QR ở phía trên góc phải
  • 4. Tiến hành quét mã QR
Tiếp tục đăng nhập bằng mã QR
*Bạn đang ở web phiên bản desktop. Quay lại phiên bản dành cho mobilex

Liên Khúc Để Đời

-

Nhật Linh

Sorry, this content is currently not available in your country due to its copyright restriction.
You can choose other content. Thanks for your understanding.
Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist!
Thêm bài hát vào playlist thành công

Thêm bài hát này vào danh sách Playlist

Bài hát lien khuc de doi do ca sĩ Nhat Linh thuộc thể loại Pop. Tìm loi bai hat lien khuc de doi - Nhat Linh ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Liên Khúc Để Đời chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
Ca khúc Liên Khúc Để Đời do ca sĩ Nhật Linh thể hiện, thuộc thể loại Pop. Các bạn có thể nghe, download (tải nhạc) bài hát lien khuc de doi mp3, playlist/album, MV/Video lien khuc de doi miễn phí tại NhacCuaTui.com.

Lời bài hát: Liên Khúc Để Đời

Lời đăng bởi: 86_15635588878_1671185229650

Thành phố nào nhớ không em,
nơi chúng mình yên phút êm đềm.
Thành phố nào vừa đi lá mỏi,
đường quanh có nguyên góc thông già.
Chiều đàn tay nghe nắng tràn hoà,
nắng vô nhẹ làm hồng môi em,
mắt em buồn,
trong sương chiều anh thấy đẹp hơn.
Một sáng nào nhớ không em,
ngày Chúa nhật,
ngày của riêng mình.
Thành phố hôn nắm nghe khói tỏa,
người lỡ thưa chim dưới sương ngủ.
Quỳ bên em trong góc giao đường,
tiếng kim cầu
dệt mong yêu đương.
Chúa thương tình,
sẽ cho mình mãi mãi gần nhau.
Chiều mưa không có em,
bờ đá câu riêng âm thầm.
Chiều mưa không có em,
giang mắt mây không buồn trôi.
Gọi mùa thu láng quên,
ngày đó mưa rơi êm đềm.
Trời còn mưa ướm thêm,
cho mình còn mãi thương nhau.
Chiều mưa không có em,
đường phố quên chưa nên đẹp.
Chiều mưa không có em,
biết lấy ai kia hơn rồi.
Trời mùa thu lắm mây,
còn mưa ước em đi quên về.
Bóng tay ôm lé loi,
cho mình còn mãi thương nhau.
Em ơi hết rồi,
hết rồi,
chẳng còn chi nữa đâu em.
Yêu nhau
như nước trôi qua cầu,
như đàn trôi khung sông.
Còn gì nữa đâu.
Tôi ghê, tôi chẳng yêu ai,
vì người ta cứ phù tôi hoang.
Bây giờ tôi chẳng còn tin,
trong nhân gian có kẻ trung tư.
Tôi giận,
tôi đã ngây thơ,
đem tình yêu biến dân người hệt.
Bây giờ tôi chẳng còn chi,
khi người quánh mặt mà đi.
Ai ra,
xứ Huế thì ra,
ai về là về nuôi người.
Ai về là về sông hương.
Nước sông hương còn thương chưa cản,
chim núi nữa tìm bản bấy về.
Người tình ơi,
ơi người tình ơi,
còn nhớ mà lắm chi.
Ai ra,
xứ Huế thì ra,
ai về là về vĩ dạ.
Ai về là về Nam Giao.
Đất Nam Giao còn cao mõng đời,
trăng vĩ dạ còn chờ cống thề.
Người tình ơi,
ơi người tình ơi,
còn nhớ xin hãy về.
Tôi lại gặp anh,
như trái nơi chiến thuyến.
Xuống trên vai bước về qua thù phố.
Tôi lại gặp anh, người trái nơi quán nhỏ.
Người ba vơi bao ngỡ những trẻ thơ.
Nhớ gì từ ngày anh xa mãi chưa.
Nhớ gì từ ngày anh vôi lên đường.
Nối gậy về nhà anh hoa phương thâm.
Bào xanh áo người thương,
năng chiều đẹp quê hương.
Hay nhà cuồn đêm xưa.
Tôi lại gặp anh, trời hôm nay sáng qua.
Ánh trăng như hẻ cười sầu màn la.
Tôi lại gặp anh, giờ đây vui bước nọ.
Kể nhau nghe chuyện cũ bao ngày qua.
Nối gậy về nhà anh hoa vấn nỡ.
Kỷ niệm từ ngày xưa sẽ xóa mờ.
Ánh đèn vàng ngoài hồ vẫn còn đỏ.
Bạn anh vẫn còn đây.
Xong cuộc đời hôm nay với bọn mình đêm nay.
Con xin ơn trên,
cho con lấy được người con yêu suốt đời.
Cho người yêu con,
thương con thật yêu như chào yêu mến cao.
Em ơi hay chăng,
anh đang khóc vì đôi ta lỡ nàng.
Trên vùng ánh nắng,
xin em hiểu rằng, anh chỉ yêu mình em.
Anh đang chịu,
chấp nhận sự yêu thương trong trái ngang hồ đau.
Phân số anh,
thương đế như an bài cho cuộc đời chúng mình.
Vì sao thương,
chắc một mình em hiểu.
Anh thương bảng rằng, tình cánh dù trống gai.
Em vẫn là em yêu muôn đời muôn kiếp.
Nhưng vì anh bối xối nên tâm sự đêm nay.
Nếu ai có hỏi,
bao giờ chúng mình đẹp đôi.
Em ơi đừng tuổi,
đừng buồn canh vắng đơn côi.
Nếu ai có hỏi,
ngày nào ngày vui duyên nở.
Ngày nào ngày vui pháo nổ.
Em đừng buồn nghe em ơi,
nước non khói lửa.
Anh còn ước hẹn đời trái.
Ra đi là để,
tìm ngày
hạnh phúc tương lai.
Nếu ai nhắc nhở,
tình yêu thương hay giang rờ.
Người yêu thương đi cạnh trời.
Buồn chỉ cho má thắm hoen mờ.
Mỗi năm đến hẹn lòng, man mát buồn.
Chín mười ngày qua trước chan tình dường.
Ngày mai xa cách hai đứa hai đời.
Quốc tình vui nhau hết sồn.
Ta vui là hết đời ơi.
Tiếng ve nước nở buồn hơn tiếng lòng.
Biết ai còn nhớ đến ân tình không.
Đường xưa im bóng hai đứa nay đau.
Những chiều hẹn nhau lúc đầu.
Sợ như nước trôi qua cầu.
Có ai biết được có mình tôi buồn.
Sấu trong tiếng cười ngân lệ thoán qua hồn.
Để rồi nhưng cung đàn cuối.
Khách về khách ăn tình đôi.
Tôi về tôi sống đêm dài.
Sống qua mấy vàn môi đường giữa trời.
Có khi ngỡ mình đã gặp thay duyên rồi.
Nào ngỡ khi tan mùa tươi.
Âm thầm tôi bước lè loi.
Khi vào bước ước và thôi.
Mưa mưa rơi sừng đêm vừa chiến biến trên
đồn khuya lòng ai thương nhớ vô biên.
Thương anh thương ngày đó em nhìn ánh mắt xen sầu.
Không nói nên cầu giả thương.
Mong anh mong làm sao cho tình duyên không
nhạt vai theo năm tháng thoáng qua mau.
Yêu
yêu em nhiều lắm nhưng tình ta vẫn chưa thành.
Khi núi sông còn yêu đương.
Ơ vương ngày vui kiếp sống sinh nhân nhưng không quên rệt mơ ước.
Ước ngày nào quê hương tàn chinh chiến cho tơ riêng lường xăm màu.
Và thương đó em ơi có gì vui xin bình thư về cho anh.
Nhớ cương rơi đầy đêm nay trên đồn vắng.
Thương em anh thương nhiều lắm em ơi biết cho chăng tình lẽ đêm vừa.
Đây ngoài ô nhạt ánh đèn khuya.
Đèn vạn hiu hát sôi con đường mơ mơ bóng mưa.
Nhưng trong tim yêu vẫn còn đây.
Xin tặng anh
người trai vì dân.
Nụ cười em gái yêu trong tình mơ mơ ánh
xuân mang theo anh nhé lúc hành quân.
Để những đêm trời khuya mưa ti tánh như đến cánh dài.
Ở chốn xa ngoài kia đời yên giới dương khuất cay đồi.
Người anh ơi không quen ơi trên đường diệt giặc thu.
Nếu trợt nghe tin ấm giữa xa xôi.
Gió mang ra viên khu mến chào anh cầu cả một đêm mưa ngoài ô.
Gió lạnh lạnh buồn ơi khuya nay anh đi rồi.
Bao nhớ ngưng xa vời tôi nói không nên lời để càn niềm yêu mến ơi.
Vút gần buổi nay thôi.
Khuya nay anh đi rồi.
Tay nắm tay không rời mắt ngắm xa chân
trời mà lòng nghe nhớ thương hoài.
Tôi tiến anh lên đường trời hôm nay mưa nhiều
lắm mưa thăm ướt vai gầy mưa giá vút con tim.
Mình cầm tay nhau chưa nói hết một câu thôi
đừng buồn anh nghe tiếng cõi đã ngân dài.
Chính nhân ơi
xin em chớ buồn.
Chính nhân ơi
xin em chớ buồn.
Người yêu anh còn đó người yêu anh bé nhỏ hứa thương anh trọn đời.
Xe lăng trong đêm khuất xa rồi biết đâu tìm
mưa từng bay bay xác xe lòng ướt vai mềm.
Hoàn hôn dần buôn mà ai còn đứng im trong chiều sương xuống.
Tâm tư cô đơn trách con tàu nấm sao đầy
đem yêu thương đi đến nơi nào cách đôi mình.
Đường bao nhịp đôi tình trăm nghìn bối hương theo một mong người.
Khi vũ trụ lên đèn
thành phố ngang yên men rượu say mềm.
Hồi thơ đi hoang nhìn đêm trốn ngủ
phần ba cuối đời hoan thế sau lưng.
Đấy quốc màn quốc đơn làm lính mà thôi đôi diện đáy ruột.
Từng đêm quê hương đàn bẫy súng nổ hòa châu
sáng tỏ những cuốn mặt người yêu phố thị.
Chuyện tình đôi người chán chứa không
bao giờ vơi ngư dòng suốt đêm ai.
Có anh và em còn ai còn ai ngứa đã yêu nhau trong cuộc đời.
Chuyện mình từ một chiều dừng chúng chú
bưa ta bên nhau mình cầu viên lá độ.
Tùy chưa quen mà sao lòng như đã giấu ngoài con em.
Trời làm mưa tuôn nên khiến suối anh
gặp em cho mình kết nơi nền ưa cũ.
Cứ sao trời cho tình yêu rồi ngăn cách nay ai không rơi lên sau.
Tình vừa nồng thì vừa được tình xót
thương em ra đi về đến phía cuối đời.
Xe vang lặng buồn trong lòng phố vắng góc em âm thầm.
Ôi em về đâu vui lắm mỗi duyên đầu.
Em ơi còn đâu
tuổi xuân mình đám trông.
Nay em về đâu
kề thế giới xa nào.
Cho đời hiu hẳn như như trang.
Một mình lê bước anh đến công viên
ngày xưa nghe làn gió buồn xao xa tư.
Nhớ đinh hồn em tựa như ngàn tờn gió đến đây khóc thang âm thầm.
Nay là vừa kỷ niệm ngày ta mới quen.
Đấy công viên chiều xưa theo mối tình.
Nay không em vừa hoang buồn sơ sát nhẹ chàng lành lùng.
Nay là vừa kỷ niệm ngày ta mới quen.
Đấy công viên chiều xưa theo mối tình.
Nay không em vừa hoang buồn sơ sát nhẹ chàng lành lùng.
Ngày xưa em nói em yêu có anh thôi không ai ngoài anh nữa.
Ngày xưa em nói anh như áng mây trôi theo anh về cuối trời.
Muôn kiếp say đời dừng liều hoa bên suối sống
cho nhau mà thôi nhưng lúc sương chiều rơi.
Và khi gió lơi rồi mùa đông băng giá em không ngại sầu tới.
Ngày xưa em nói không mơ ước cao sang hay cùng đàn gạt tia.
Ngày xưa em nói anh mơ ước em thôi cho tim hoa tim đời.
Đôi bóng chim trời huyền vào nhau bấy mái tới phương
san nào đây đón anh sang tình yêu buồn vui có nhau.
Để ngàn câu thương nhớ xanh thắm màu nhớ thương.
Anh đâu hay rằng mẹ quê hôm sớm còn hát hiệu cùng nương sang khoai.
Anh đâu hay rằng đàn trẻ thơ vắng cha cày vừa thấy cho người đi.
Đành lòng sao em nữa nào nhìn bạn bè
nhọc nhằn gian lao mắt quay đi sao đành.
Đành lòng sao em,
em đành lòng sao em ấm em gì một mình ta.
Xin hiểu tình yêu trong thời chiến
trinh này mấy người mơ ước cho trọn.
Càng khổ càng đau vì tình yêu càng sao ta dắt nhau đi về bên.
Ngăn cách mấy giờ cho mai mốt xung
vầy không thấy thèn thùng sông núi.
Mình sẽ rìu nhau đi khắp cùng trời quê hương
còn bướm đa tình kia sẽ dừng lại ở đây.
Con đường xưa em đi vàng lên mái tộc thề ngõ hồn dâng tai tê.
Anh làm thơ vu quy khách qua đường lắng nghe chuyện tình ta đã ghi.
Nhưng mùa trăng vu quy vì mưa gió không về chiến trường anh bước đi.
Có nàng hoen đôi mi ngóng theo đường vắng hoe hỏi còn ai cố chi.
Theo năm tháng hoài mong thư gửi đi mấy lần đời hôi ấm chưa thấy.
Em ơi nhớ sẵn đây còn có anh đêm ngày hằng thương nhớ vơi đây.
Ngày đi người đã hứa toàn những lời chán chưa còn hơn gió hơn mưa.
Mỗi tuần một lần thư kể nghe chuyện xương gió kể nghe chuyện ước mơ.
Nhưng em vắng hồi thư hay là em hứng hờ
hoặc là em không nhớ.
Anh đâu khác người xưa ngày lẫn đêm mong chờ tình yêu nói cho vừa.
Từ lau đành xa vắng đời trăm ngàn cây đắng hỏi em biết hay chăng.
Chỉ cần một hồi ấm là anh mừng vui lắm cớ sao em vụ lòng.
Trung tâm Ban nhạc Sài Gòn Bolero hân
hạnh giới thiệu đến quý vị và các bạn.
Liên khúc để đời một.
Với sự trở lại thật ấm tưởng,
một trong những giọng hát Bolero đang được yêu mến.
Tiếng hát Nhật Linh cũng là tiếng hát độc
quyền của Trung tâm Ban nhạc Sài Gòn Bolero.
Rất mong sẽ được lắng nhận trong niềm yêu mến của quý vị và quý bạn.
Thôi nghe em lừng nhiều hần sầu,
đừng thương tiếc để rồi xa nhau.
Đừng trách chi đã lỡ xuyên đời,
hai chúng ta đi hai đường,
chuyện yêu thương đâu còn nhớ.
Ôm ấp chi một đêm mệt buồn,
để chua xót những gì trọn nhau.
Người bước đi mà nát tan lòng,
ai đứng trong theo ngập hờn,
tình yêu mất đi còn đâu.
Tình ơi sao tình,
gieo nhiều nỗi trái ngang,
cho người lắm ê trề.
Tình ơi cuộc đời có bao lâu,
vài lần đắng cay thôi,
coi như mình đã xa.
Tình cờ mà ta quen biết nhau thật không ngờ.
Tình cờ
gặp nhau bên lối đi đầy hoa.
Với mai tóc thơm màu đất mơi,
với ánh mắt mây ngàn gió nuôi,
hãy sống cho ngày mai.
Với nhìn cánh tay chẳng sức sống,
với tiếng nói yêu chiều nắng ấm,
tình cờ nên duyên.
Mới biết nuôi sông là lối dấu xa vời,
vẫn giác diêu ta tìm lối dưới chân đồi.
Gió đến sông cửa nuôi,
đến với nhau thầm nói,
đến với em và tôi,
sống chung trên đời.
Xe thay gió khô và nắng chay,
có tiếng la hoa thầm khẽ nói,
hãy đến lấy em và tôi.
Nắng ấm vơi mưa nguồn sông tôi,
đất nước ta không ngừng chấp nôi,
đợi em bên tôi.
Người yêu tôi, tôi mới quen mà thôi,
lục dừng chân trên vùng vừa tiếp thù.
Vùng hoang vu bóng giữa bờ cát gầy,
gió lên từng chiều vàng nàng xoa tóc trên biển xanh.
Người yêu tôi hay khóc trong chiều mưa,
lục màu xanh biển mặn đục sắc manh.
Bảo yêu anh em muốn chuyện đôi mình,
như bào xanh biển tình trong ngày trời xinh rất xinh.
Tôi đến lại,
xa vắng đời tôi chiến trình lâu dài.
Miệng mai đợi chai,
vượt chung dài tre khuất biển xanh.
Đẹp tựa trong tranh,
gót buồn lầy cho lúa thêm xanh.
Trong bao lần cuốn hành,
anh qua vùng khổ cạn mà mồ hôi thành biển mặn trên môi.
Nếu lỡ chung mình hai đứa hai nơi,
nhìn mưa trên phố em có thương sầu.
Có nghe cây đắng chiều mưa đổ,
có nghe lòng xót xa đau,
hãy em vội quên ngày đó.
Nếu lỡ chung mình hai đứa chia khôi,
đời em con gái đã lỡ yêu rồi.
Vắng anh em biết còn ai ngừa,
những khi hần dối xa nhau,
còn ai đưa đón trong đời.
Hết những ước mơ,
lệ tuôn gối nhòa đêm dài dừng dừng nhớ.
Cuộc đời từ đây,
u buồn ngáng chai, để mình anh đắng cay.
Em biết chăng em em nói rằng đoàn đời yêu anh,
sao nỡ đành lòng nào lại quên.
Câu tình ta giữ không nhạt màu,
câu mình yêu đến khi bắt đầu,
bây giờ trả lại chẳng sao.
Vây tay, vây tay chào nhau.
Một lần đầu và một lần cuối.
Vây tay, vây tay chào nhau.
Một lần cuối và trọn cuộc đời.
Đừng khóc nữa,
đừng khóc nữa em.
Thôi về đi,
về đi,
về đi.
Kẹo người ta chờ, kẹo người ta mong.
Kìa một chiếc xe hoa đang chờ em đó.
Một đoà hoa như đón như mời.
Em về đi,
em về đi, mừng ngày vui vui.
Vây tay,
vây tay chào nhau.
Một lần đầu và một lần cuối.
Vây tay, vây tay chào nhau.
Một lần cuối và trọn cuộc đời.
Em ơi em hỡi,
duyên tình dù có thương đau.
Nhưng lòng ta mãi yêu nhau,
cho thời gian không uống màu.
Em ơi em hỡi,
xuân về nào có đâu xa.
Nếu mà mọi gối vôn ba,
anh về nối lại tình ta.
Em
ơi nếu còn yêu nhau,
nhé đừng gặp nhau cho luyến lù khi biệt ly.
Thêm vấn vương thêm làm gì.
Em ơi có ngờ đâu rằng,
khúc nhạc chưa tàn,
mà vội xa cách em ơi,
đối ngạc biết tiền về đâu.
Tôi quen,
tôi đã quen rồi em,
giang rỡ trong tình yêu tôi không say trên bạc vàng.
Tôi quen,
tôi đã quen rồi em,
em khóc làm chi nữa bận lòng gì kẻ trắng tay.
Tôi xin,
xin chúc em ngày mai,
hoa gấm ngọc ngà luôn vây quanh em cả cuộc đời.
Riêng tôi,
duyên kiếp luôn sở ràng,
nên suốt đời tôi vẫn yêu cô đơn như tình nhân.
Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn,
dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lành lùng.
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây,
tôi không hề trách đời hay dần người máu đổi thay.
Em ơi nếu mong không thành thì sao,
non cao đất sông biết đâu mà tìm.
Đường đời mịt mờ vãn léo về đâu,
mong chờ duyên kiếp từ lối băng cầu.
Em ơi nhắc lại phút xưa gặp nhau,
trên đê vắng người lúc tan trở chiều.
Ngày ngủ một lần anh đến làm quen,
má em ưng hồng vì quá then thùng.
Càng nhìn em,
yêu em hơn và yêu em mãi.
Dù phút êm đềm xa
xưa nay đã đi vào quên lắng.
Trời vào thu
Việt Nam buồn lắm em ơi,
mây tim đang dâng cao vời mà tình thương chưa lên ngôi.
Ngày mình yêu
anh đâu hay tình ta gian dôi,
để bước phong trần tha hương em khóc cho đời viên xứ.
Về về làm chi,
rồi em lặng le ra đi,
gom gom yêu thương quê nhà
dâng hết cho người đình xa.
Đường khuya vắng người mến thương xa rồi,
mình tôi lắng hồn theo tiếng mưa rơi.
Ngày xưa em nói,
không mơ ước cao sang,
hay cung đàn gạt tiếng.
Không mơ ước em thôi, cho tim hoa tím đời.
Đôi bóng chim trời,
nguyện vào nhau bấy mãi,
tới phương sang nào đây đón anh sang tỉnh dịu.
Buồn vui có nhau,
để ngàn câu thương nhớ,
sánh thấm màu nhớ thương.
Đường xưa em đi,
vàng lên mãi tộc thề,
ngó hồn dâng tai tê.
Anh làm thơ vu quy,
khách qua đường lắng nghe,
chuyện tình ta đã ghi.
Ngày mùa trăng vu quy,
vì mưa gió không về,
chiến trường anh bước đi.
Có nàng hoen đôi mi,
ngóng theo đường vắng hoe, hỏi con ai cố chi.
Vẫy tay,
vẫy tay chào nhau,
một lần đầu và một lần cuối.
Vẫy tay, vẫy tay chào nhau,
một lần đầu và một lần cuối.
Vẫy tay, vẫy tay chào nhau,
một lần đầu và một lần cuối.

Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...