Em về hạ buồn nhìn thu sang
Trong ngổn ngang bầu trời đầy lá vàng
Viết tình ca mật hoa gửi cho nàng
Trách sao đời ta đường duyên lại bẽ bàng
Anh nhặt lên chiếc lá mùa thu
Màu vàng nhạt du dương ru giấc ngủ
Cây phượng hè vẫn đứng yên chỗ cũ
Dù mùa hạ qua nhưng ta lại là người cũ
Bao năm rồi chưa biết sống xa nhau
Sao bây giờ chỉ toàn thấy thương đau
Mùa thu thay lá em cũng đổi thay lòng
Trách thân phận bạc ai cắt đứt tơ hồng
Hạ ơi anh nhớ tiếng ve sầu
Giờ thì nơi đây chẳng còn thấy em đâu
Em đi cách biệt theo cuộc đời bễ dâu
Chúc em hạnh phúc ấm êm nơi nhà giàu
Tiếng ve anh gửi lại mùa hạ
Gửi lun những cung mình từng qua
Giờ ngược lối hai ta là người lạ
Mọi thứ với anh bây giờ đã quá xa
Lá vàng bay rợp trời chớm thu
Tháng 10 như đã gửi một tiếng ru
Mong ấm êm hằng đêm yên giấc ngủ
Khép lại chuyện mình sẽ chẳng thể bất hữu
[Ver 2]
Nắng vàng qua cửa sổ bên hiên
Gio đong đưa chiếc lá nào nghiêng nghiêng
1 bài nhạc cũ khiến tầm hồn bình yên
Sau tìm quá khứ để lòng toàn muộn phiền
Anh tiếc cho cơn mưa chiều hạ
Tay che dù dẫn từng lối em qua
Buông vòng tay ấy nắm vòng tay ngta
Bỏ lại nơi đây đôi tay này cầm bó hoa
Chiều nghiêng nắng buồn anh thấy lòng trống rổng
Lang thang lối cũ sau thấy mình lạc lỏng
Phố bước đi về cô đơn 1 mình anh
Mùa đông chưa sang sau lòng mình bỗng lạnh
Anh ép nhành phượng vào trang sách
Gửi lại hè 1 người anh thương nhất
Đi bên mùa thu để chôn vùi dĩ vãng
Tạm biệt em nhé anh xin lật qua trang