Thân mình trong trần thếMột đời gian nang cơ hàng,lòng người thắm sâu vũ phàng.Thám xanh xí bao lượi phiền còn đeo mái,Thân không chúc ân nhà nơi chẳng ai gieo khổ sầu.Luôn chạy theo phù phiếm,lạc lầm không hay lối dàng,Đào quyền khắm sâu rơi hồnKhi tan thắng dương nghiệp sầu thì đã tắtQuay lưng kiếp tu hành duyênCộng tùy tại tâm thế nhânChúng sinh sống trong đời lời danhKhông hay mình đang dướng sai lầmThế giang bao nghiệp phân,bao tội lội lòng riêng mang,Tranh sao qua khỏi bế lung hồ.Đôi lời khuyên từ bó,hồng trần chi là coi tạm,Đường về tẩy phương xế tình.Lò thu thân mong tìm đường về giác tranh,Tâm luôn sẽ an nhàng niềm vì Đà Phật ngôn chú bi.Thân mình trong trần thế,một đời gian nang cơ hàng,lòng người thảm sau phú phàng.Thảm xanh xí bao lượi phiền còn đeo mái,thân không chúc ơn nhà nơi chẳng ai gieo khổ sầu.Luôn chạy theo phù phím,lạc lầm không hay lối dạng,Đào nguyện khắm sâu rưỡi hồ.Khi tan thăng dương nghiệp sầu thì đã tắt,Quay lưng kiếp thu hành duyên,Cộng tùy tài tâm thế nhân.Nhưng...Chúng sinhsống trong đời lời danhKhông hay mình đang dướng sai lầmThế gian bao nghiệp phânBao tội lỗi lòng riêng mangTránh sao qua khỏi bế lung hồnNói lời khuyên từ bó hồng trần chi là gói tàm,đường về Tây Phương sẽ tình.Lò tu thân mong tìm đường về giác tranh,tâm luôn sẽ an nhàng niềm gì đã phát ngôn chú bi.Lò tú thân mong tìm đường về giác tranh Tâm luôn sẽ an nhàng niềm gì Đà Phật ôm chú Bi.Tú thân mong tìm đường về giác tranh,Tâm luôn sẽ an nhàng niềm vì đã phát ngôn chú bi.