Bài hát: Kiếm Tâm - Jason Zhang (Trương Kiệt)
尘封在星蕴重明的魂魄
Chén fēng zài xīng yùn zhòng míng de hún pò
Bụi hồng trần phủ kín hồn phách trong tinh uẩn Trùng Minh
叫醒了恍惚梦魇的无措
Jiào xǐng le huǎng hū mèng yǎn de wú cuò
Cơ hồ đánh thức cơn ác mộng mà vùng vẫy trong hoang mang
揭开这宿命的脉络
Jiē kāi zhè sù mìng de mài luò
Kia chính là sự trói buộc của số phận đấy ư?
逃不开 这一世的寂寞
Táo bù kāi zhè yī shì de jìmò
Lẽ nào kiếp này đã định ta phải chịu cô đơn
往后是阴霾
Wǎng hòu shì yīn mái
Sau lưng ta là sương mù mờ ảo
往前是山隘
Wǎng qián shì shān ài
Trước mắt ta là núi cao hiểm trở
想逃也逃不开
Xiǎng táo yě táo bù kāi
Ta tiến cũng chẳng thể,mà lùi cũng chẳng được
命运再主宰
Mìng yùn zài zhǔ zǎi
Dẫu số mệnh có sắp đặt an bài
执着的心也不会更改
Zhízhuó de xīn yě bù huì gēng gǎi
Tâm ta đã quyết sẽ không thể nào thay đổi
哪管桑田
Nǎ guǎn sāng tián
Dẫu cho thế sự có xoay vần
哪管沧海
Nǎ guǎn cāng hǎi
dẫu cho cuộc đời có bể dâu
听琴声潇潇
Tīng qín shēng xiāo xiāo
Tiếng đàn ai gãy mà du dương não nùng
该忘的忘不掉
Gāi wàng de wàng bù diào
Hận một nỗi muốn quên nhưng chẳng thể nào quên
红尘 困住我年少
Hóng chén kùn zhù wǒ nián shào
Thời niên thiếu của ta bị bủa vây giữa hồng trần thế tục
原谅我藏在心里燎燎的狂傲
Yuán liàng wǒ cáng zài xīn lǐ liáo liáo de kuáng ào
Hãy thứ cho ngọn lửa ngạo mạn đang thiêu đốt trong lòng ta
去战 面对天地荡浩
Qù zhàn miàn duì tiān dì dàng hào
Một mình chiến đấu giữa đất trời mênh mông
人生也潇潇 魂牵梦绕
Rén shēng yě xiāo xiāo hún qiān mèng rào
Đời người như thác lũ cuồn cuộn,nỗi nhớ nhung cứ cày xé dày vò
像烈焰燃烧
Xiàng liè yàn rán shāo
Như ngọn lửa bùng cháy thiêu rụị cả tâm can
前尘 看浮沉走一遭
Qián chén kàn fú chén zǒu yī zāo
Thăng trầm đã trải qua chỉ là chuyện xưa nhìn lại
用冷的锋刃琴的寂寥
Yòng lěng de fēng rèn qín de jì liáo
Đem lưỡi kiếm lạnh lùng,mượn phím đàn cô đơn
写往事今朝
Xiě wǎng shì jīn zhāo
Khắc lại chuyện xưa cũ,tấu lại chuyện hôm nay
孤剑 指尖 谈笑
Gū jiàn zhǐ jiān tán xiào
Ta vung kiếm,người gảy đàn,mỉm cười nhìn thế sự
人心间有没有一种解药
Rén xīn jiān yǒu méi yǒu yī zhǒng jiě yào
Thử hỏi trên thế gian này có loại thuốc nào
能覆盖是非恩仇的喧嚣
Néng fù gài shì fēi ēn chóu de xuān xiāo
Có thể giải trừ thị phi,ân oán tình thù chốn giang hồ hay không
屠俘了焚寂的剑鞘
Tú fú le fén jì de jiàn qiào
Nếu bao kiếm Phần Tịch có bị chém nát thành từng mảnh
斩不断 这一生的桀骜
Zhǎn bù duàn zhè yīshēng de jié'ào
Cũng không thể chém đứt sự cố chấp cả đời này của ta
往后是阴霾
Wǎng hòu shì yīn mái
Sau lưng ta là sương mù mờ ảo
往前是山隘
Wǎng qián shì shān ài
Trước mắt ta là núi cao hiểm trở
想逃也逃不开
Xiǎng táo yě táo bù kāi
Ta tiến cũng chẳng thể,mà lùi cũng chẳng được
命运再主宰
Mìng yùn zài zhǔ zǎi
Dẫu số mệnh có sắp đặt an bài
执着的心也不会更改
Zhízhuó de xīn yě bù huì gēng gǎi
Tâm ta đã quyết sẽ không thể nào thay đổi
哪管桑田
Nǎ guǎn sāng tián
Dẫu cho thế sự có xoay vần
哪管沧海
Nǎ guǎn cāng hǎi
dẫu cho cuộc đời có bể dâu
听琴声潇潇
Tīng qín shēng xiāo xiāo
Tiếng đàn ai gãy mà du dương não nùng
该忘的忘不掉
Gāi wàng de wàng bù diào
Hận một nỗi muốn quên nhưng chẳng thể nào quên
红尘 困住我年少
Hóng chén kùn zhù wǒ nián shào
Thời niên thiếu của ta bị bủa vây giữa hồng trần thế tục
原谅我藏在心里燎燎的狂傲
Yuán liàng wǒ cáng zài xīn lǐ liáo liáo de kuáng ào
Hãy thứ cho ngọn lửa ngạo mạn đang thiêu đốt trong lòng ta
去战 面对天地荡浩
Qù zhàn miàn duì tiān dì dàng hào
Một mình chiến đấu giữa đất trời mênh mông
人生也潇潇 魂牵梦绕
Rén shēng yě xiāo xiāo hún qiān mèng rào
Đời người như thác lũ cuồn cuộn,nỗi nhớ nhung cứ cày xé dày vò
像烈焰燃烧
Xiàng liè yàn rán shāo
Như ngọn lửa bùng cháy thiêu rụị cả tâm can
前尘 看浮沉走一遭
Qián chén kàn fú chén zǒu yī zāo
Thăng trầm đã trải qua chỉ là chuyện xưa nhìn lại
用冷的锋刃琴的寂寥
Yòng lěng de fēng rèn qín de jì liáo
Đem lưỡi kiếm lạnh lùng,mượn phím đàn cô đơn
写往事今朝
Xiě wǎng shì jīn zhāo
Khắc lại chuyện xưa cũ,tấu lại chuyện hôm nay
孤剑 指尖 谈笑
Gū jiàn zhǐ jiān tán xiào
Ta vung kiếm,người gảy đàn,mỉm cười nhìn thế sự