Dưới lục cây phường Việt,
ông hồn toán linh gia
Người bắt tay dừng cột,
người kiếm mát về lòng
Người khuân gạch, khuân gạch,
người sáng lên sáng về
Bà người đã thề về, hành bán trà bôi
Vẫn đánh giá ôn lại câu chuyện một đời để nhớ
Chuyện lẽ xa
một đời không dần lờ loan chân
Nghìm cười với thương anh,
vẫn yêu anh sao mai
Sống chân hoa mọi người, dẫu tình thương nhật ai
Đừng quá phi dânh lời,
sống yêu giữa dòng đời
Sống là đồng, nhưng lòng luôn bất đồng
Hạnh phúc nào hơn, khi tôi đã sang sự lộ
Bàn đình bên nhau như những ngày sông trăng vương ngô
Tón linh gia, hợt hoa Việt Nam doan khổ
Ta xanh thắt lời về bàn
Giờ này, sáng chiều thề dung thề khó
Quay quân bên nhau, bàn trà chung trò môi
Xuất động sao, bàn đình anh càng sâu nặng
Rồi ngày mai dù có
đến xa,
hành trang vang heo là tình này văn linh chúng tôi
Dưới lùng cây phường Nghĩ,
có một tón linh gia Người vác cây dựng cột,
người kiếm mang đèn lăng
Người khuôn gạch, khuôn gạch,
người sân nền, sân nền Bàn đình đã về lề,
hành quang trà môi
Người vác cây dựng cột,
người kiếm mang đèn lăng
Người khuôn gạch,
khuôn gạch,
người sân nền,
sân nền
Bàn đình đã về lề,
hành quang trà môi Người vác cây dựng cột,
người kiếm mang đèn lăng
Hờ đây,
dân triều khe rung thế cao,
mây quần bên nhau,
bàn trà trên trờ bôi Xuất động sao,
bàn đình anh càng sâu nặng Rồi ngày mai dù có đến xa,
hành trang vang heo là tình này văn linh chúng tôi
Hành trang vang heo là
tình này văn linh chúng tôi