Vẫn là một câu hỏi
Nhưng chẳng thể nào mà nói được câu trả lời
Từng điều bản thân em đang
Từng câu hỏi mà em mang
Chỉ mong một ngày ta mang câu chuyện tình mình ánh sáng
Anh biết em luôn cảnh giác về những cô gái ở ngoài kia
Đằng sau đôi ánh mắt em là tổn thương người từng quen biết
Họ trao cho em vết thương trong lòng này
Thế nên câu hỏi rằng tại sao?
Sao mình không công khai?
Có phải anh chẳng hay để ý đến chuyện lâu dài?
Điều đơn giản nhất anh cũng chẳng thể chứng minh được thì
Làm sao mà tin lời nói đầu môi của anh thật lòng đi
Anh có yêu em như cách em yêu mình anh
Em luôn hỏi tại sao
Câu trả lời là tại đời
Họ thích nhìn chúng ta khóc vì câu chuyện họ bới móc đơn giản người thích hại người
Anh không muốn ta công khai
Vì tình yêu này không sai
Không phải thứ để bàn cãi, cho một lũ chạy hàng dài nên chúng ta đi ngược lại
Nếu một ngày ta công khai họ sẽ nắm từng phút
Biến nơi này thành phòng thi được họ chấm bằng bút
Nơi vắng vẻ thành ồn ào sự bình yên đến nhường nào giờ lại tan biến ngay đi chỉ trong một phút
Vết thương lòng này không khỏi
Câu trả lời em mong mỏi
Sự thật anh luôn giấu kín bí mật kia được nấu chín tạo thành nên một câu hỏi
Sao mình không công khai?
Có phải anh chẳng hay để ý đến chuyện lâu dài?
Điều đơn giản nhất anh cũng chẳng thể chứng minh được thì
Làm sao mà tin lời nói đầu môi của anh thật lòng đi
Anh có yêu em như cách em yêu mình anh
Đã gửi
Viết cho Thành Phố Vinh