[Intro]:
Kí ức giờ đã qua
Chợt ùa về làm lòng e bao xót xa vô cùng
Những ngày tháng ấy đôi ta đã cùng chung bước
Chỉ còn mình e lang thang trên phố quen
Hàng cây ấy đã xác xơ đi nhiều
Cơn gió ấy đã cuốn chiếc lá đi xa lìa cành
.
[Ver 1]:
Hạ đi ngang qua , và rồi thu cũng đã đến
Và mùa thu đến là nỗi buồn chất chứa cho những câu ca tôi viết lên
Khoảng cách giữa lá và cây là 1 khoảng cách xa vời vợi
Như bức tường ngăn cách 1 tình yêu tràn ngập câu buông lơi
Và như thế đó chiếc lá đi ko ngoảnh lại
Chỉ còn mình cây , ngồi nơi đây oán trách là mình sai
Lỗi là do ai mà chiếc lá buông đôi tay
Hay là cây đã ko nói lên suy ngĩ mà 1m tìm nơi trốn chạy
À thì chắc có lẽ gió có thể đưa lá đi nhiều nơi
Đâu như cây ngồi 1 góc lặng nhìn lá mãi xa rời
Ừ thì đau lắm nhưng có nói được thành lời đâu
Như 1 vết dao đang đâm vào lồng ngực để con tim ngày 1 rỉ máu
Và ngày trc đã từng ns nếu 1 ngày nói câu chia tay
Khi gặp nhau xem như ko quen biết chứ đừng có nói như thế này
Nhìn kìa ng đó dó từng là Bồ Cũ của tao
Thật sự e ko mún mình trên danh nghĩa Bồ cũ của a 1 tí nào
[Mel] :
Hy vọng làm chi vì a đã quên đi mau
Ghế đá hàng cây chỉ còn riêng 1 nỗi sầu
Kí ức bao tháng ngày h đã quá xa tôi mãi mỉm cười
Yêu nhau cho lâu rồi cũng phải di thôi
Ko ai bên nhau đến hết cả quảng đời
Và ko có gì gọi là mãi mãi
[Ver 2]:
Có đúng hông , a đã cũ lắm rồi sao
Đã quá cũ nên thay mới thì có gì đâu mà nc’ mắt tuôn trào
Từng ngày từng h e chờ đợi dòng tin nhắn đó
Nhưng ko thấy đành soạn tin đặt dấu chấm rồi lại phải cất kho
Đâu có *** send đâu vì sợ chỉ nhận lại im lặng
Nhận lại dc yêu thương hay chĩ nhận toàn là cay đắng
Cay đắng á thì e đây có đủ rồi
E ko muốn nhận nó nữa vì sợ nó ko thể nào mà cuốn trôi
A cứ luôn miệng ns ‘ E hãy quên a đi ‘
Nhưng nếu mà e quên a dc thì đâu có ns làm cái gì
A nhìn e đi , a ngĩ e làm nổi ko
E làm nỗi ko khi tâm tư lý trí của e bỗng chợt nhiên yếu lòng
Những kẻ yêu thương nhiều nhất, rồi trở thành kẻ đáng thương nhất...
Giấc mộng dù đẹp có bao nhiêu thì bây giờ nó cũng đã mất
Hai hàng mi của e bỗng rớt rơi tự khi nào
Chắc có lẽ là e quá nhớ a nhưng yên tâm rồi e sẽ ko sao
[Mel]:
Hy vọng làm chi vì a đã quên đi mau
Ghế đá hàng cây chỉ còn riêng 1 nỗi sầu
Ngay lúc này đây , e cần 1 ng ở bên
Nhưng ko biết đến khi nào thì a mới kịp chạy đến
Yêu nhau cho lâu rồi cũng phải di thôi
Ko ai bên nhau đến hết cả quảng đời
E hoang mang , e do dự , e tin tình yêu còn tồn tại
Và rồi bỗng phút chốc e chợt nhớ lại ko có gì gọi là mãi mãi
[Ver 3]:
Đợi chờ làm gì vì bây giờ a đang bên ng sau
1 ng có thể lo cho a tất cả chứ đâu có phải như e đâu
Yêu nhau rồi chia tay 1 vòng tuần hoàn luôn lập lại
Chia tay rồi quay lại e ko muốn thấy cảnh này lần thứ 2
Thôi thì e sẽ im lặng , e sẽ ko phiền a nữa đâu
Vì tc của a bây h chắc là a đã trao hết cho ng sau
Cũng mắc cười ha , từng trên danh ngĩa 1 ng Vợ
Còn bây h danh ngĩa ng bạn ko có thì e cũng đừng có mà mơ
Nhắm mắt lại, rồi bật khóc, để tôi vỗ về dòng thời gian
Trái tim cũng đã hóa đá tại sao tôi vẫn buông lời than
Mỡ mắt ra khẽ gượng cười rồi kỉ niệm vào quên lãng
Cố gượng dậy lê đôi chân trên phố chỉ còn tôi lang thang
Viết những dòng lyric này chắc có lẽ sẽ là lời cuối
Là một niềm hy vọng dù là nhỏ nhoi nhưng kết bút e sẽ buông xuôi
Đến lúc này rồi , e sẽ ko nói dối lòng
E chỉ mong a dc hp dù là e vẫn ngồi ngóng trông
Dù là e vẫn ngóng trông , nhưng e sẽ ko nói dối lòng
E sẽ quên hết cả kí ức dù biết kỉ niệm trở về 0
Là con phố , là cơn mưa , là quán vắng , là thềm xưa
Là nắm chặt rồi buông tay , là níu kéo h ko còn nữa
Là níu kéo rồi buông tay là nắm chặt rồi xa bay
Là con phố là cơn mưa và kỉ niệm đã bỏ chạy
Cũng dễ hiễu là tại vì sao tình yêu này ko tồn tại
Và rồi bỗng phút chốc tôi chợt nhớ lại ko có gì gọi là mãi mãi