Gió đùa mây vẫn tống bệnh bồngNắng lùa ôcửa phía thinh khôngCó người mơ mộng trốntàng bồngCó người khônglạ lùngngồi khác bên dòng sôngnỗi buồn dâng tràohoa mưa ràotháng ngày giam bìnhgiữa thân làokhúc nhạc biên tìnhbóng ồn àoôn nàobiết làm saochỉ đành ngồi ngước lên trời caođời là giấc chiêm baomà chúng ta phải một lần điêu đươngvẫn ở đôiGiọt nước mắt tinh khôi huê nua con đường đơn côiMang sướng trên màu đêm tốiCon đường đơn cố ơi,mà dướng trời mơ đêm thôiDù trái lối có bóng lời chờ,cho ai cứ chờ đợi mâyMà thời gian trôi hoài,mà vẫn rơi ngắn rơi dàibên dòng xa ngườikhông ai muốn sống trong nỗi buồncàng không ai muốn xa người bình thườngĐời là giấc chiếm bao mà chúng ta phải một gầnYêu đường vỡ đổiXoát nước ác tinh khôi hòe núaCon đường đất cô ơi