[Mel]:.
Tháng ngày mình có nhau đã trôi thật xa mất đi phương nao
Anh đi tìm kỷ niệm ngày ta bên nhau còn nơi đó mình anh
Nhớ nụ cười của em với bao lời yêu để anh mộng mơ
Để một lần anh biết chúng ta mãi không còn nhau.
[Ver 1]:
Khoảng cách chờ đợi đối với anh là bao lâu anh vẫn yêu em thương em trọn kiếp dù tóc anh có phải đổi màu, anh không sợ khoảng cách mà điều anh sợ là thời gian có thể cướp đi cái tuổi thanh xuân không thể quan tâm em nồng nàn phía trước con đường mà chúng ta đang bước đến không biết nó có bằng phẳng hay là trông gai cộng thêm sầu buồn tênh em ơi anh sợ anh rất sợ đến một ngày tình ta tan vỡ chia ngã đôi bờ chỉ có mình anh ngồi bơ vơ
Ngồi đây ngóng chờ anh đã đợi một hình bóng nhưng mà khoảng cách quá xa làm cho suy tư anh cảm thấy đau lòng nhưng mà em ơi anh sẽ không hề thât vọng tại vì yêu em phải có thử thách thì lúc đó mới thành công chắc có lẽ đây là thử thách của chúng ta bởi vậy thế anh và em hảy cứ cố gắng vượt qua vượt qua tất cả thì lúc đó ta có nhau hảy tin tưởng lẫn nhau tỉnh yêu đó sẽ đổi màu ( sẽ đổi mảu ).
[Mel]:.
Tháng ngày mình có nhau đã trôi thật xa mất đi phương nao
Anh đi tìm kỷ niệm ngày ta bên nhau còn nơi đó mình anh
Nhớ nụ cười của em với bao lời yêu để anh mộng mơ
Để một lần anh biết chúng ta mãi không còn nhau.
[Ver 2]:
Anh chợt nhận ra cái ngày hạnh phúc đã đi qua
Và những kỷ niệm khi ta còn nhau giờ cũng đến lúc phải trôi xa
Đành phải chấp nhận, là mất nhau
Đối diện thực tại chờ ngày nào đó tình yêu trong em sẽ phai màu
Chờ cho trái tim sẽ mạnh mẽ
Chờ cho đôi mi không còn nước mắt để khi đêm xuống anh không phải ướt nhòe
Chờ cho em quay về
Dù rằng anh biết mong muốn mãi mãi là không thể
Tiếng mưa nhẹ rơi bên hiên, làm cho trái tim thêm đau nhói
Anh mong là mưa thay em xóa đi tất cả những lầm lỗi
Để anh còn được thấy em dù chỉ là trong những giấc mơ
Em đến bên anh nụ cười dịu dàng, và cùng bước tiếp con đường còn dang dở
Nơi phương trời xa, anh luôn cầu mong cho em sẽ hạnh phúc
Dù rằng anh rất đau, khi biết tình yêu hai ta không thể nào tiếp tục
Phi cơ lạnh lùng mang em khuất xa khỏi làn mây
Vội vàng bước đi và em đã quên rằng trái tim này vẫn đứng đây
Vẫn chờ đợi em với một tình yêu và không bao giờ sẽ thay đổi
Em đã ra đi mang theo ánh sáng để lại mình anh trong bong tối
Khuất sau nụ cười giây phút tiễn biệt là những vết cắt anh chịu đựng
Lý trí trong anh đã ngã gục, nhưng mà đôi chân phải đứng vững
Đôi tay vụng về đợi lúc mất em rồi mới vội vàng cố níu đôi tay vụng về đợi lúc mất em rồi mới vội vàng cố níu giữ
Em hãy nói đi có phải vì anh đã khiến em quên đi mọi thứ
Anh quay lưng lại, đưa tay che vội giọt nước mắt
Không gian trở nên sầu lắng hòa vào nổi đau trong tích tắc
Anh sẽ chờ em, đến từ bây giờ hoặc mãi mãi
Bởi vì anh biết là, dù không còn em thì tình cảm này vẫn không phai
Mãi mãi sẽ không phai.
[Mel]:.
Tháng ngày mình có nhau đã trôi thật xa mất đi phương nao
Anh đi tìm kỷ niệm ngày ta bên nhau còn nơi đó mình anh
Nhớ nụ cười của em với bao lời yêu để anh mộng mơ
Để một lần anh biết chúng ta mãi không còn nhau.
Tháng ngày mình có nhau đã trôi thật xa mất đi phương nao
Anh đi tìm kỷ niệm ngày ta bên nhau còn nơi đó mình anh
Nhớ nụ cười của em với bao lời yêu để anh mộng mơ
Để một lần anh biết chúng ta mãi không còn nhau.