Ver1 :
Mọi chuyện kết thúc một cách quá đột ngột
Cũng như là cách chúng ta đến với nhau sở dĩ qá dại dột
Là khi hơi men lấn chiếm tất cả lý trí
Mọi thứ bắt đầu diễn ra nhưng e đâu hề ngĩ trước
Vòng tay xiết chặt làm tìm thức trở nên xáo trộn vì
Cái hôn bất chợt làm cuộc sống trở nên đảo lộn ngược
Ừ thì ta say là khi ta có thể làm bất cứ thứ gì ta muốn
Dù là đúng hay sai,chưa nhìn thấu hết tương lai
Chỉ cần là thật mặc kệ phó thác cho đời đóng khuôn
Tình cảm không phải là một khối hình vuông
Nó là vòng tròn cho ta tìm đến nhau
Không có điểm dừng cho bao niềm đau và dần nhấn chìm 2 ta trong vực sâu
Điều anh ước cho tương lai của 2 chúng ta làm sao thực hiện được
Trong khi a đã thuộc quyền sở hữu tuyệt đối của một người đến trước
Tương lai a vẫn chưa có,cuộc sống e chưa thể tự do
Thử hỏi Làm sao tìm ra một cái kết tự do???
mel :
nơi đây hoàng hôn buông xuống
ánh nắng đã phai nhạt màu
đôi chân bơ vơ,lang thang kím tìm người nơi đâu???
yêu thương này dành cho ai???
đã biết sẽ chẳng quay lại
đêm buông xin cho đôi mi khép lại khi nắng phai
Ver2:
A là người có gia đình - e thừa biết chứ!
Từng muốn dừng để cho mình thuộc về qá khứ
Nhưng làm sao ngăn được tình cảm đang lớn dần chảy vào tim
Đồng nghĩa với cách dùng dao đâm thẳng vào tim...e
Ta đến với nhau đơn giản là sự đồng cảm
Nhưng nó có bền chặt hay không ai có thể bảo đảm ???
Vì tình cảm qá mong manh,tin và chờ ở nơi anh
Hai bốn ngày trôi qa nhanh cho cái kết trong đôi mắt lạnh/nhạt đó..e từng nghĩ...
Hay e cứ chạy gần đến bên a dù đôi mắt kia cố tránh mặt
Nắm tay cầu xin điều gì đó ở nơi a dù là không chắc
Khoảnh khắc đó đến trong đêm khi nắng chưa kịp tàn
Cơn mơ dằn vặt tâm trí trong từng giấc ngủ dài miên man
Không phải ngày mưa tại sao a qay lưng đi qá vội
E yêu a trước sự thật đó là điều không thể chối
Trong cơn đau em đang rối...
E đang giữ cho cho a thứ gọi là "con" nhưng thôi
E không muốn nó là 1 đứa trẻ mồ côi.....cha