Rồi cứ thế cứ mãi như kẻ qua đườngLặng lẽ đứng đó với bao tổn thươngNhìn người ta bao dung cho nhau thư thà nhauCòn mình ai cần đâuRồi cứ thế cứ mãi như kẻ qua đườngĐược có kí ức mà không được thươngĐược gọi tên nhưng không bao giờ được hẹn bướcKhông tư cách để dành hơn