Bài hát: Kasou Kyoku-Hatsune Miku
Kowarete yuku yorokobi mo
Yagate kieru kanashimi mo
Omoi egaku subete wo daite
Ima honoo wo yami ni ukaberu
Sukoa no yakiba wa koko desu ka?
Suterare oto no nai kanashii uta ga
Koe wo watashi no koe ga hoshii?
Tsuki hate kieru sadame da keredo
Moeagare kanashimi yo
Saigo ni kagayakasete ageru wa
Utawarenu uta no tame
Hi wo kube dabi ni fuse
Kirameite wa kiete iku
Ima wa no kotoba no tojime
Utsukushiku haeru onkei ni
Are wa kagerou?
Mae ga mienai
Moete wa hai ni kieyuku merodii
Arata ni netsu wo tomosareru haamonii
Nando mo nando mo kurikaesu
Watashi ni wa donna imi ga aru no?
" Goraku nado sonna mono "
Munashii nante omoitakunai
Karisome no akira demo
Imi nado mienakute mo
Moe hirogaru kurenai no
Hinote wa sora made nobiru
Watashi ga nomikomareru mae ni
Atarashii oto wo choudai
Moe tsuki hateta nakigara
Tsumi agetareta jinai
Yakiba de utau watashi no koe no yukiba wa konna mono
Kirameite wa kiete iku
Ima wa no kotoba no tojime
Utsukushiku hibiku onkei wa
Subete kagerou?
Nani mo kikoenai
Kowarete yuku kanashimi mo
Yagate kieru yorokobi mo
Omoiegaku subete wo daite
Ima honoo no umi ni tokeyuku
--------------------Lời Việt-----------------
Người dịch: Moon's Voice
Tựa bài hát: Bài ca hỏa táng
Niềm vui của sự trông ngóng để đốt thiêu thân này
Niềm đau bởi được tan biến trong khoảng không mờ loang
Chặt ôm bao điều nơi ấy trong thứ tôi vừa nghĩ ra được
Đốm lửa kia chợt ở đâu, tại đêm tối tôi lại nhóm lên
Tại trong nơi đây, nơi hỏa thiêu ngàn khúc ca đấy sao người?
Buồn dâng quanh đây, đau khổ đang hòa âm thanh, bị ai ai rũ bỏ
Giọng ca tôi đây, chúng đang mong muốn nơi tiếng ca tôi này
Dù cho mai sau tan biến hay mang đến cho người khác được vui
Đốt thiêu ngàn nỗi đau, cháy tan vào khoảng không
Vì tôi đang nhìn xung quanh kia tỏa lên màu rực trong giây cuối
Bởi đau buồn sẽ không, mãi không được hát lên
Để tôi mang bạn đến, ta cùng nhau hát
Chờ khi lửa dần tan biến mãi mãi phai đi màu
Tận sâu chính từng ngôn chữ đang chết đi thật đau
Nhìn theo tôi tại khung cảnh bao giây khắc âm nhạc rất xinh đẹp
Ảo ảnh chăng, vì chính tôi lạc không thấy nơi nào để ra
Từng bao âm thanh nay hóa tro tàn lúc ta đốt thiêu ra rồi
Hòa thêm tâm tư thiêu đốt thiêu rụi nay chợt tung bay ngời lên đỏ thẫm
Lại thiêu tan đi, thiêu những ưu tư, nỗi đau trỗi lên dần
Vì sao quan tâm, sao mãi quan tâm, chúng mang nghĩa lí gì đây?
Chính nơi này ở đây, hát lên ngàn bản ca
Vì tôi tin rằng con tim chẳng vô vị, chẳng như cơn ngủ
Dẫu cho là thoáng qua ánh dương vừa tắt đi
Dù chẳng hay ra được nghĩa sâu tận trong chúng
Từng hơi lửa nồng say đỏ thẫm mãi lan ra rộng
Chợt vươn ngất thật cao chiếm nơi ngát xanh trời cao
Chờ khi tôi lại rơi, bóng tối nuốt tôi vào chốn xa vời
Hãy trao đời những giai điệu thanh thoát vang ngần thế gian
Nơi này nay còn đau buồn dâng đầy trên tàn tro
Vây đầy ưu sầu riêng mình tôi xác thân gầy hao
Đây là căn mồ khô cằn cho nơi tiếng ca tôi
Lại vu vơ tôi hát trong khi đang nằm yên thật đau
Từng tia lửa nhạt đi khuất lấp ở đâu nơi nào
Lụi tan mất từng ngôn chữ đang siết đau thật đau
Thật xinh tươi một khung cảnh với những âm thầm hát không lời
Tất cả như tựa ảo mơ, vì tôi chẳng nghe được thấy chi
Buồn đau của sự tan rã, lửa cháy trong mập mờ
Niềm vui của sự trông ngóng khi hóa ra thành tro
Nhẹ tôi ôm chặt hương lửa kia với bao điều nghĩ suy được
Biển lửa thiêu rụi chính tôi dần tan chảy, thân này ở đâu