[Lời 1: DABLO]
Áp lực nặng trên vai những lời phán xét văng vẳng bên tai
Tránh né giao tiếp, chẳng nghe ai
Cắm đầu vào viết, hét thẳng lên mic
Không được yên phận
Lao vào tranh giành, dòng đời cạnh tranh
Kém miếng khó chịu, đạp đổ tanh bành
Đời không hoàn hảo như ý mình muốn
Ngưng đổ lỗi, hoàn cảnh đẩy mình xuống
Bắt tay vào việc, xuyên suốt, nghiêm túc
Chuẩn bị tinh thần cho đường dài
Quá khứ không thể thay đổi
Nhưng ngay hiện tại xứng đáng có tương lai
Năng nổ hoạt bát, thẳng cái lưng
Đối diện với đời sao phải co người lại?
Từng là hạt cát
Vùi dập bao năm to như pho tượng đài
Vì anh không ngừng lại
Không quan tâm đời bao nhiêu lần xơ xác
Còn rap, là có giải pháp, không một ai khác
Ngoài chính mình có thể chứng minh cứu bản thân khỏi đống bùn
Khoác lác chỉ làm mất mát niềm tin như đất cát
Hất phát bay thẳng lên không trung
Nhút nhát chính là căn nguyên khiến đời ta vỡ nát
Số phận khó đổi khác, đóng khung
Học cách chấp nhận, thay đổi tư duy tưởng cũ nhưng trông mới tinh
Xuất phát từ tâm, bắt đầu biết yêu
Những điều xung quanh đời mình
Dưới đáy bóng tối?
Vẫn tìm được lối leo lên tới đỉnh
Đối diện nghịch cảnh, biết ơn thời bình
Làm tốt việc mình còn lại để trời tính
[Chorus:]
Đã cố gắng đến giờ này
Chẳng lẽ nhìn đời tan vỡ thế này
Giông tố sẽ phải đi qua
Cuốn theo những ngày tháng tháng
Chuyện quá khứ chẳng thể đổi thay
Và ngày mai sẽ khác
Viết lên thêm câu chuyện mới
Để không lãng phí tháng năm
Từng sống trong buồn đau
[Lời 2: Lower]
2 nhân 1 là 2
2 nhân 2 là 4
2 nhân 3 là 6
2 nhân 4 là 8
2 nhân 5 là 10
2 nhân 6 là 9
Chỉ cần một phép tính cuối đã làm sai
Tất cả phép tính trước đó dù đúng bao lần
Họ vẫn không để lọt vào tai, right?
Nên là chúng ta chỉ quan tâm những thứ mình thiếu
Mà chưa bao giờ để ý về những thứ ta đã có này bro
Anh đã có những cơn bão lòng
Để có thể gom nó thả gió vào câu
Anh đã có từng đêm mặc cảm
Viết cho tới khi anh đứt tai nghe
Chỉ với một liều kháng sinh “hy vọng”
Thứ đã khiến hôm nay anh bước vào show
Nên đây
Là cho ước mơ anh đã vẽ tô lên cây
Cho nó hóa thành những cánh chim nhấp nhô trên mây
Đường hầm tuyệt vọng khiến mắt anh khô hoen cay
Vẫn nắm chắc micro trên tay
Anh viết cho tất cả tháng năm
Mà chúng ta tổn thương chính mình vì những điều khiếm khuyết
Viết để yêu những thứ không hoàn hảo
Kiến thiết con đường này trở nên riêng biệt
Viết vì nếu như có một danh sách
“Những người tin tưởng” khi trời kia giông gió?
Anh sẽ không hề đắn đo, ghi tên mình đầu tiên vào trong đó
Lower let’s go
[Chorus:]
Đã cố gắng đến giờ này
Chẳng lẽ nhìn đời tan vỡ thế này
Giông tố sẽ phải đi qua
Cuốn theo những ngày tháng tháng
Chuyện quá khứ chẳng thể đổi thay
Và ngày mai sẽ khác
Viết lên thêm câu chuyện mới
Để không lãng phí tháng năm
Từng sống trong buồn đau
[Đoạn kết:]
Tổn thương nặng nhất đâu có nằm trên da
Nỗi buồn đau thấu tận xương
Ganh ghét đố kị muốn ta phải điên cuồng
Tâm ta tĩnh lặng mà khiêm nhường
Mây đen giông tố, kéo mưa to gió lớn
Bão lòng tàn phá như Yagi
Là người Việt Nam nên anh chống chọi được
Kiên cường tạo thêm giá trị
Họa vô đơn trí
Phúc bất trùng lai
Khi ta vinh trời cao trên kia chúc phúc
Vậy lúc họa đứng cùng ai?
Có một cơn bão
Từng kéo đến tàn phá đồng bào Việt Nam tôi
Nhưng mỗi con người cùng góp sức
Và bờ đê được nhân đôi
Vững một niềm tin