1 hạt lúa vàng bằng
9 giọt mồ hôi rơi
Có hạt lúa khó lắm ai ơi
Thành hạt gạo là thân xác bao người rã rời
Khó nói thành lời
Từ chọn giống
Rồi ngâm giống đến ủ giống\
Cũng đã tốn biết bao thời gian đâu được ở không
Làm đất gieo mạ
Đâu phải dễ như lời người ta nói
Đâu phải dễ như người ta đang đứng coi
Dù trời rét ầu
Cũng phải làm cho kịp thời vụ
Cái kiếp người sống trong lam lũ
Phải mặc kệ dù trời mây mù\
Chăm bẵm đám mạ đâu hề tính công
Trông trời bình lặng người dân vẫn mong
Đâu trông cỏ đâu trông sâu
Đâu có trông con trùng phá hoại
Nhưng tại sao chúng nó vẫn đến phá
Lo cây rét sợ cây lạnh
Vẫn phải mặc gió bão mưa ***
Phải che chắn cho mạ
Chỉ cần mạ đến vụ được tươi tốt
Thì coi như người dân đỡ 1 phần
Chót vót lầu cao là những khoảng không
Nhìn xa quang cảnh đây là chốn nương đồng
Bao đường dẫn lối ai sẽ khuyên người cày cấy
Nhìn Năm tháng thương người trọng việc nhà nông.
Những đợt mưa dài ếch kêu nhắc ai
Nhìn người mẹ đang ngồi bên hiên cất tiếng thở dài
Đám mạ vừa rồi chắc phải bắc lại
Nhắc lại mạ sao mất hoài
Đến vụ rồi cả khu làng xôn xao đi cấy
Nhưng hết rồi
Mạ chết rồi thì biết cấy gì đây
Bán lưng cho trời bán mặt cho đất
Liệu có được bao nhiêu đâu mà tại sao toàn bị mất
Đi từ sáng cố cấy đến trưa
Cố gắng làm đến khi hết ruộng
Thỏa lòng mới vừa
Lại trông trời
Lại trông đất
Mong cho sao mọi chuyện bình yên
Đừng bị chuột phá đừng bị ốc ăn
Những buổi chiều mỗi khi rảnh rỗi ai cũng phải tới thăm
Cố chăm
Cho những cây kia thật tươi tốt
Để khi thu hoạch
Nhận được nhìu hơn
Gia đình no hơn
Đến mùa thu hoạch
Họ vui
Nhưng trời nắng chang chang
Sức khỏe đâu vui
Mệt nhọc họ chấp nhận
miễn làm ăn lương thiện
họ không trách giận
1 hạt lúa vàng chin giọt mồ hô
Không còn nắng yo
Mẹ lại lo cho cân cho cân bột sắn
Không có nắng làm sao khô
Cứ mưa hoài
Nó sẽ mốc
Chẵng lẽ đổ
1 hạt lúa vàng bằng
9 giọt mồ hôi rơi
Có hạt lúa khó lắm ai ơi
Thành hạt gạo là thân xác bao người rã rời
Khó nói thành lời
Từ chọn giống
Rồi ngâm giống đến ủ giống\
Cũng đã tốn biết bao thời gian đâu được ở không
Làm đất gieo mạ
Đâu phải dễ như lời người ta nói
Đâu phải dễ như người ta đang đứng coi
Dù trời rét ầu
Cũng phải làm cho kịp thời vụ
Cái kiếp người sống trong lam lũ
Phải mặc kệ dù trời mây mù\
Chăm bẵm đám mạ đâu hề tính công
Trông trời bình lặng người dân vẫn mong
Đâu trông cỏ đâu trông sâu
Đâu có trông con trùng phá hoại
Nhưng tại sao chúng nó vẫn đến phá
Lo cây rét sợ cây lạnh
Vẫn phải mặc gió bão mưa ***
Phải che chắn cho mạ
Chỉ cần mạ đến vụ được tươi tốt
Thì coi như người dân đỡ 1 phần
Chót vót lầu cao là những khoảng không
Nhìn xa quang cảnh đây là chốn nương đồng
Bao đường dẫn lối ai sẽ khuyên người cày cấy
Nhìn Năm tháng thương người trọng việc nhà nông.
Những đợt mưa dài ếch kêu nhắc ai
Nhìn người mẹ đang ngồi bên hiên cất tiếng thở dài
Đám mạ vừa rồi chắc phải bắc lại
Nhắc lại mạ sao mất hoài
Đến vụ rồi cả khu làng xôn xao đi cấy
Nhưng hết rồi
Mạ chết rồi thì biết cấy gì đây
Bán lưng cho trời bán mặt cho đất
Liệu có được bao nhiêu đâu mà tại sao toàn bị mất
Đi từ sáng cố cấy đến trưa
Cố gắng làm đến khi hết ruộng
Thỏa lòng mới vừa
Lại trông trời
Lại trông đất
Mong cho sao mọi chuyện bình yên
Đừng bị chuột phá đừng bị ốc ăn
Những buổi chiều mỗi khi rảnh rỗi ai cũng phải tới thăm
Cố chăm
Cho những cây kia thật tươi tốt
Để khi thu hoạch
Nhận được nhìu hơn
Gia đình no hơn
Đến mùa thu hoạch
Họ vui
Nhưng trời nắng chang chang
Sức khỏe đâu vui
Mệt nhọc