[Hồng Nhan:]
Và dòng thư tay em gửi trao anh ngày nào
Giờ còn lại hư vô em gửi anh đây lời chào
Mà nhìn người đi vội mình làm gì nên tội?
Tại sao lại cách xa? Còn yêu như thế mà
Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì
Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì
Mà nghe sao đáng thương nhìn nhau như cố hương
Tìm em ở bốn phương vì say nên vấn vương
Em ơi vô tình cuộc tình mình gặp không may
Em xa nơi này để giọt lệ ở bên đây
Bầu trời giờ hắt hiu nhìn về nơi đó đây
Ngoài trời thì có mây chỉ còn lại là đắng cay
Thương cha, thương mẹ để đành lòng mà quay lưng
25 âm lịch nhìn người cười mà rưng rưng
Kia kia là pháo hoa rộn ràng người đến xem
Họ hàng mừng kết duyên còn phần mình là hết duyên
Oh! Anh như trẻ lạc còn tâm tối giữa rừng thông
Nơi cánh chim nhỏ lạc đàn tìm bến đỗ để ngừng trông
Anh là một con đom đóm mắt anh sáng đến xoay vòng
Gieo cho anh cả một mầm sống nhưng chẳng chịu công vun trồng
Vì lúc ấy ta còn trẻ nên đời bạc và mưu sinh
Anh chưa học hết lớp mười, người ta gọi là "lưu linh"
Anh gắn bó với sông nước và cảnh vật này hữu tình
Còn người ta cho em áo lụa hỏi tại sao chẳng phụ mình
Tình yêu ơi, bình yên ơi về đây đi
Để anh ôm để gió cuốn đêm nay ai đưa về nhà
Để gió vang lên câu tình ca
Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì
Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì
Mà nghe sao đáng thương nhìn nhau như cố hương
Tìm em ở bốn phương vì say nên vấn vương
Hết rồi cuối cùng nắng thì cũng đã ngã vàng
Bên người nhân tình em phải thương bản thân mình
Buồn lắm phải không? Giã tràng lấp biển Đông
Biết người cũng chả trông nên thôi câu chuyện thả ra sông
Nhưng nếu anh say như thế này thì ai xem?
Người ta sẽ nói anh tệ với những thứ mà em đem
Vì thế nên anh phải sống như cái cách anh từng mơ
Dù cho bản thân này hóa đá nhưng trái tim chẳng ngừng thở
Và ba của anh là lính, má anh từng làm cán bộ
Anh không cho phép mình khóc xe có hư cũng ráng nổ
Đời người là kiếp lãng du anh chẳng may làm lữ khách
Đi với nhau cả một hành trình giờ có xa chẳng nỡ trách
Em ước là đời của em bình yên chẳng buồn phiền như người ta
Mà giờ ra đây mà xem có người đang lên kiệu hoa
Và rồi sẽ tốt nhưng mà ở nơi khác chẳng còn bận lòng như ở đây
Tình yêu của anh thì có đủ mùi vị nhưng mà chẳng ngọt như ở Tây
Nà na ná ná nà ná na nà na
Nà na nà na ná ná nà ná na nà na
Nà na na ná na, nà na na ná na
Nà na na ná na nà na na ná na
Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì
Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì
Mà nghe sao đáng thương nhìn nhau như cố hương
Tìm em ở bốn phương vì say nên vấn vương
À-há-hà-ha
[Bạc Phận:]
Ai gieo tình này, ai mang tình này để lệ trên khóe mi cay
Ai đưa về nhà, ai cho ngọc ngà giờ người xa cách ta
Từng là một thời thiếu nữ trong vùng quê nghèo
Hồn nhiên cài hoa mái đầu
Dòng người vội vàng em hóa thân đời bẽ bàng
Rời xa tình anh năm tháng
Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mong
Dòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâu
Trong nỗi đau anh mệt nhoài, trong phút giây anh tìm hoài
Muốn giữ em ở lại một lần này vì anh mãi thương
Xa cách nhau thật rồi, sương trắng chiều thu
Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt ly
Hoa vẫn rơi bên thềm nhà lá xát xơ đi nhiều và
Anh chúc em yên bình mối tình mình hẹn em kiếp sau
Thoáng thoáng ngày miên man giờ con nước dài thênh thang
Không trách người không thương mà hương tóc còn vương vương
Gửi tặng em màu son cỏ dại chút bình yên trên môi bỏ lại
Nước mắt nào thấm đẫm cả hai vai
Mắt phượng mày ngài mình phải tìm đến thiên thai
À ơi câu hát em không cần những lời khuyên
Em buông thả mình và chẳng màng đến tình duyên
Đời em phiêu bạc đau đớn lắm lúc cũng vì tiền
Thương thân em khổ để một lần cùng chí tuyến
Giờ em ở nơi khuê phòng ngày mai nữa em theo chồng
Và tô má em thêm hồng, ôi đớn đau lòng, ôi đớn đau lòng
Bình minh dẫn em đi rồi vòng xoay bánh xe luân hồi
Hoàng hôn khuất sau lưng đồi, ôi vỡ tan rồi, ôi vỡ tan rồi
Một ngày buồn mây tím, em về thôn làng mẹ cha của em vỡ òa
Giọt lệ chạnh lòng em khóc thương người sang đò
Hồng nhan bạc phận sóng gió!
Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mong
Dòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâu
Trong nỗi đau anh mệt nhoài, trong phút giây anh tìm hoài
Muốn giữ em ở lại một lần này vì anh mãi thương
Xa cách nhau thật rồi sương trắng chiều thu
Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt ly
Hoa vẫn rơi bên thềm nhà, lá xát xơ đi nhiều và
Anh chúc em yên bình, mối tình mình hẹn em kiếp sau
Em ở nơi khuê phòng mai nữa em theo chồng
Tô má em thêm hồng, ôi đớn đau lòng, ôi đớn đau lòng
Bình minh dẫn em đi rồi vòng xoay bánh xe luân hồi
Hoàng hôn khuất sau lưng đồi, ôi vỡ tan rồi, ôi vỡ tan rồi
Xa cách nhau thật rồi sương trắng chiều thu
Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt ly
Hoa vẫn rơi bên thềm nhà, lá xát xơ đi nhiều và
Anh chúc em yên bình, mối tình mình hẹn em kiếp sau