Nơi phía Nam giữa núi mờ, ai bế con mãi đứng chờ, như nuớc non xưa đến giờ?
Đường chiều mịt mù cát bay tỏa buớc ngựa phi. Đường trường nếp tàn y hùng cường vẫn còn bay trong gió. Bóng từ xa sắp dần qua bóng chàng chập chùng vuợt núi non cũ. Với hành lương độ đường. Chiếc hùng gươm danh tướng. Dưới tà uy đếm nhịp đi vó ngựa phi. Dấn bước tang bồng giữa nơi núi rừng
Bên nợ tình thâm, bên nợ giang san. Bên đồi ai oán, bên rừng đa đoan tiễn đưa bóng chàng. Đường về nuớc chập chùng xa. Nhiều đồi núi cheo leo, cây với rừng ruờm rà. Đường Vạn Xuyên, đường cổ Lũy. Duyên núi sông vẫn như thắm nhòa.
Đò vạn lý, Đò ải quan, đò rừng lá nuớc trong bao cá lội từng đàn. Thành Cổ Loa, Đền Vạn Kiếp. Bao tháng năm vẫn chưa xóa nhòa.
Tiếng núi non lưu luyến tấc lòng bao nghìn năm. Tiếng gió cồn như tiếng trống dồn buổi khuya vắng. Từ bóng cây ngôi mộ bên đường. Từ mái tranh bên đình trong làng. Nguồn sử xanh âm thầm vẫn sống. Bao mối thương vang động trong lòng. Đồi lan, đồi quế rắc kho hương nồng. Rừng sao đua đòi rừng trắc. Lo che ánh lửa vầng dương tiếp đưa bóng chàng.
Đưòng cao đường thấp khắp khe chân chàng. Nhìn qua con đường mòn cũ. Quanh co mấy buổi tà duơng mới mong tới làng.
Nhớ cố hương lưu luyến sao tiếng tấc lòng mau dồn chân. Vết bước đi trên phím đá mòn còn in dấu. Từ bóng cây ngôi mộ bên đường. Từ mái tranh bên đỉnh trong làng. Nguồn sử sanh âm thầm vẫn sống. Bao mối thương vang dậy trong lòng.