Ah Cái tôi là ngôi nhà của rapperVần câu thì như thầy giáo nhưng bên trong thì khác xaThời gian nuôi nếp nhăn giànhờ ái tình hóa trẻ lên baTìm kiếm định nghĩ tình yêukhi lồng ngực trái bỗng có cảm giác lạChúng ta đều là đứa trẻyêu như đêm muộn lén lút về nhàTrang trí pro5 tinderbỏ quên tâm hồn khoác áo xuề xòaLo sợ bản thân tổn thươngrồi tự vệ bằng lớp gai nhọnKhoảnh khắc yếu lòng lại chính là lúcmà đôi phương kia đã say đònCòn anh chỉ muốn dập dìunhìn thành phố sáng lóaCùng em lang thang mọi nơitìm kiếm vài phút đáng giáNiềm vui đi tìm chủ mớinỗi buồn trung thành vẫn còn đâyDù có bao nhiêu trang sứcnhưng rồi chỉ cần một vòng tayTừng khoảnh khắc hiện ra trước mắtbao nhiêu buồn vui băng quaAnh chỉ mong được kề bên emcùng chờ bình yên thăm taAnh ghét lúc đi về nhàvì luôn cảm thấy cô đơnNhưng anh đã yêu khi emcho anh cảm giác thực sự về nhàEm đã nói bên anh em không sợ lạnhDù cho gió đang lay giọng em thật mạnhNhững ấm áp vẫn lan ra trong tim vì chân thànhĐời đập anh tan tành vỡ trong tay em an lànhAnh đã chuyển đến một căn phòng mớiAnh cần dọn dẹp mọi thứmời một vài người bạn tới chơiĂn mặc đẹp khui champagne vài điệu nhạc thả vần câuNgồi quây quần lâu thật lâu trông như videoVà rồi cuộc vui nào cũng kết thúc mà thôiNỗi buồn thì cũng chẳng chọncho mình cái nơi đông đúc mà tớiAnh sợ cảm giác chỉ còn một mìnhở trong cái căn phòng tốiRồi lại lên xe và phi thật nhanhtới nơi cuộc chơi gọi mờiTrong mọi khoảnh khắcanh luôn muốn là có được em ở bênCó thể là ngày cho tới đêmmong một ngày thêm vài giờEm là lời nhắc trong đời dàianh có đôi lần ngủ quênTa vốn không cần một nơi để đita chỉ cần có người chờNhư là mây trắng bayEm làm anh nhẹ bẫng khi mình tay nắm tayAnh cảm thấy may mắn thayĐược bên cạnh em từng đêm lạnh say nắng maiTa từng chẳng biết hạnh phúc là gìĐể khi gặp nhau bỗng thấy lúng túng là vìKhông thể gọi tên hết những cảm xúc lạ kìVà ta đều lo sợ sẽ đến lúc ra đi