ver 1: MinBoo
những giọt sầu buồn vẫn lăn trên bờ mi
và giờ cũng đã đến lúc anh phải bước đi
hình bóng của em đâu đó sẽ không còn tồn tại trong ý nghĩ
mình anh lạc sâu trong màn mưa
đắm chìm trong những kỉ niệm xưa
khi ta bên nhau
lòng này quạn đau ân tình chôn dấu
mong cho nhưng kí ức kia sẽ phai màu
và những bài rap kia sẽ úa màu
vào trong dòng thời gian
để nơi anh ko còn thấy hoang mang
và như ngày đầu mình gặp gỡ
anh đắm chìm trong những cơn mơ
hạnh phúc tưởng trùng như vô bờ nay sao vụn vỡ
là vì ai . vì ai mà anh ko 1 phút đắm say
vì em chỉ là áng mây bay trên bầu trời xanh
còn anh thì mang lấy 1 nỗi đau trời u ám
treo lên khuôn mặt là những nỗi buồn đã quá là mờ nhạt
1 thứ cảm xúc quá tệ bạc
và cơn mưa lại ùa về
kéo thêm những dòng cảm xúc của em lại đong đầy đến thế
sau những tháng ngày bon ba lặn lội dài lê thê
và nó đâu còn có gì khi mà trong anh nó đâu là y nghĩa
Mel: Phương
từng năm tháng vọng về tiếng anh lòng này nhớ mong
để em khóc lặng thầm dưới mưa tình em chôn dấu
và em biết là mình đã sai để người bước đi
tình yêu đó của người sẽ mãi bên em người ơi
và em hát tặng 1 khúc ca để người sẽ thôi
để lại đây 1 tình yêu xưa vội bay theo gió
và em chúc rồi người sẽ quên tình mình đắng cay
1 hình bóng của người sẽ mãi trong tim của em
ver 2: MinBoo
vậy đã hết vậy đã chết
và e cũng đã thấm mệt
liệu rằng giờ này em đã ngủ chưa
còn a vẫn đó lang thàng cùng dưới mưa
đi tìm cái kí ức xưa mà nay vẫn còn đó
nhưng em đã bay theo cùng làn gió
nước mắt cứ rơi hoen cay ánh mắt đỏ
chỉ 1 câu nói đó đã mang yêu thương đến nơi anh
và cũng chỉ 1 lơi nói đã khiên tim anh phải nhói lạnh
biết bao nhiêu câu nguyện thề trang sao mình ước ao
và em đã mang theo nó đi chìm vào
trong những câu rap mà anh đã viết ra
và anh vẫn mãi ngồi hát ca
về cuốn tiêu thuyết anh viết cho đôi mình
vào trong những làn khói ảo vẫn còn đó 1 bóng hình
đó là em, mang theo cho anh 1 nỗi buồn ko tên
để anh khóc trong màn đêm
bờ vai anh lạnh giá
anh là những con thuyền kia còn em là biển cả
chính em đã nói với anh như thế mà
vậy giờ đâu
giờ đâu là nơi anh cập bến
để cho những dòng cảm xúc của anh sẽ đc viết lên
rồi buổi chiều hoàng hôn
ai sẽ ôm anh tựa lên bờ vai của anh thật nhẹ nhàng.