Đêm dần buông lơi
Cảnh đêm phan Thiết thật lạnh lẽo
Chỉ 1 mình nó với 1 xó ,,,,,,,, ngậm nhấm nỗi buồn cùng với điếu thuốc đã vơi đi 1 nữa
Trong đầu tồn tại 1 suy nghĩ
Liệu giờ này mình chết...........ai sẽ đỗ lệ hay chỉ có những lời nói...... bâng quơ là mặc kệ
Bước lên thành cầu nhìn xuống dòng sông cảnh đêm thật tăm tối
Từng cơn sống đập vào thành cầu
Cho nỗi buồn ngày càng thêm sầu
Tử tự giờ chỉ là chuyện sớm muộn chứ hok phải sự chờ đợi
Cái suy nghĩ đó le lói trong đầu nó suốt quãng đời lăn lộn làm 1 thằng gian hồ
Đâm thuê chém mướn theo lũ bạn hư hỏng lao vào những cuộc chơi xa đoạ để rồi lãnh án Chung Thân mới biết hối hận là gì thì trễ rồi
Đời người vào ngỏ cụt , cuộc sống mất niềm tin thì chuyện sống chết nay mai chỉ là chuyện bình thường đối với nó
Những giọt nước mắt của ba và mẹ nó rơi vì đứa con hư hõng tưởng chừng như chưa bao giờ ngừng ...
Ver 2
Giờ đã khác rồi , chẳng còn được như ngày xưa
Cái ngày xưa bên vòng tay ấm áp của cha mẹ đã cho tôi 1 nghị lực sống
Dưới sự che chở và .......1 bầu không khí tràn đầy yêu thương
Tôi mới nhận ra không gì thay thế được 1 Gia Đình
bên vòng tay của người ông đã giúp tôi bước ra từ bóng tối sâu thẵm đầy tội lỗi
cảm thấy hổ thẹn hay cảm thấy mặc cảm đây bao nhiu người lo lắng từ khi nó chào đời đến giờ bỗng nhiên vụt tắc
tôi muống hỏi ông trời là tại sao và vì sao , đã đẫy số phận 1 sinh linh bé bõng vào ngục tối ...
bạn bè quây quanh khi phút cuối rời nhân gian thì 2 chử Hối Hận mới hiện ra và đẫy tôi vào Ngục Tối mãi mãi
nếu có 1 điều ước , tôi chỉ ước gì mãi mãi được bên cạnh cha và mẹ tôi như ngày xưa
sẽ nhổ tóc bạc cho ông , vun xới bụi cỏ sau vườn như ngày xưa ......