Trở về những ngày xưa, liệu mày đã hiểu chưa? Trở về để cho mày thấy được tiếng đạn bay vào biển lửa Trở về những ngày mưa, về cả những ngày nắng Để cho mày thấy lịch sử của ta cũng đã từng thua và thắng Có những câu chuyện nghe mà xót xa Có bao nhà tù đã từng nhốt qua Có cả hàng triệu bước chân rồn vàng Những văn cao đã viết ở trong quốc ca Nên là mày đừng nói với tao rằng Cuộc sống này của mày nhiều gánh nặng Cái gánh nặng của mày mà sao với gánh cả đất nước trên vai thì sao bằng? Thật thoáng những tiếng chân đi *** dinh Không kể ngày đêm Vấp xuống ống trên vai đi tìm hòa bình Không còn say mềm Những lúc chiến đấu không đi một mình Đi cùng anh em biết sẽ hy sinh Mà súng vẫn dâng cao ngày đêm Vẫn có những lúc đôi chân mòn mỏi Không muốn đứng lên Nhưng khi đất nước gọi Thì nhân dân ta vẫn đứng bên Đối đầu với súng đạn và bom bay Bằng quốc xã và đôi tay Bằng tất cả những gì đang có Để nền độc lập không lung lay Và đó là những gì mà lịch sử đang nói Không phải ánh mặt trời Nhưng đồng bào ta vẫn cứ sáng trói Và đó là những gì mà sẽ được sướng mãi Và cho đến một mai sẽ được hỏi niệm Ở trong tương lai Thật thoáng những tiếng chân đi *** dinh Không kể ngày đêm Vấp xuống ống trên vai đi tìm hòa bình Không còn say mềm Những lúc chiến đấu không đi một mình Đi cùng anh em biết sẽ hy sinh Mà súng vẫn dâng cao ngày đêm Dù đi đến đâu thì ta cũng có một nơi để trở về Một nơi ở đó có gia đình ta luôn cần được trở tre Gia nan đến đâu thì ta cũng có một nơi để bảo vệ Một nơi bao người ngã xuống Quả cảm đầy ngạo nghẽ Hòa bình làm gì có Khi ta không sống lên Không có việc gì khó Chỉ sợ lòng không bền Chiến tranh như một bài học Nếu mày không hiểu là khinh học thật Sống sao cho thật sự đáng Với cờ đỏ sao vàng trên rinh độc lập Thật thoáng những tiếng chân đi *** dinh Không kể ngày đêm Vấp xuống ống trên vai đi tìm hòa bình Không còn say mềm Những lúc chiến đấu không đi một mình Đi cùng anh em biết sẽ hy sinh Mà súng vẫn dâng cao ngày đêm *