Luôn trong chờ một người đến nói lòng hoa cô đơnNgày tình vào đời rồi nhắn lấy hết dàiVề bên anh giờ đã ớt không chưa?Anh vẫn vậy sớm nắng trưaVà phải như mình vẫn còn như lũ đâuChứng quan trọng mình cứ dần đầuMọi nỗi cười cười sẽ giấu đi nỗi đauVề không gian ơi em sẽ sống vềAnh khóc khi anh nhận ra mong hơi vi lụcAnh khóc khi anh nhận ra mong nỗi nhớ sầu lẻhay bàn tay chờ chờ em từ lúc em chưa thương anhlấy em lấn hân kiều rồi quay lưng bỏ mặt anhtrên rình người khác cũng mãi anh hoá thiệtmuốn cuộc sống chung sớm thế là đòi lấy người mìnhsuy nghĩ em đã sai cũng như tâm tâm hẹn xa đikhông bên anh hiện tại thì làm chi có em này mà...Vẫn còn như lúc đầuChẳng quan trọng nhưng ý như sáng đầuMọi nỗi cười cười nhẹ dấu đi nỗi đauVậy không gian mơ đi em sẽ sống kếAnh khóc khi anh nhận raĐường mắt hơi vi nhụcAnh khóc khi anh nhận raCòng nỗi nhớ sầu lề đề kẻ thùHai bàn tay chờ kếTừ lúc em chưa thương thanhNãy em đứng hơn nhiềuxoay quay đứng bỏ ngặt tayĐánh dành của người khác cũng với anh qua kiến nươngMuốn một sống sung sớm hay là gọi lấy người bìnhSuy nghĩ em đã xa đi cũng như tâm tâm đến xa hìnhKhông bên anh hiện tại làm gì có em ngày maiAnh khóc khi anh nhận raĐường mắt rơi vì đùa vùngAnh khóc khi anh nhận raCòn lỗi nhớ sau này để quét uHai bàn tay trở trẻ từ lúc em chưa trưởng thànhNay em lớn hơn nhiều rồi quay lưng võ mặt anhChanh giành thương người khác mới anh qua kìaMuốn cuộc sống sung sắng hay là lòi đáy hơi bìnhSuy nghĩ em đã xa đi cũng như bấm bấm em ra điTrong bên anh hiện tại làm gì có em đầy vỡ