Một góc không gian nhìn đời qua đêm tối
Làn khói thuốc mang bao nhiêu tâm sự buồn
Bên ly cà phê ta ngồi thâu đêm suốt sáng
Lẩm bẩm một mình tựa người trên mây
Mình đóng hai vai cho câu chuyện này thêm sai
Nhìn rõ tương lai hai ta ôi đen đủi
Cãi lại ý trời, chịu nỗi đau thêm dài
Hành xác nhau những ngày
Rửa mặt bằng nước mắt
[Chorus]:
Thời gian chẳng đợi chờ mình, nếu sai mình làm lại
Biết đâu có lối quay về
Đừng để nước mắt làm mờ nhạt, dáng ai lúc tỉnh dậy, ăn gì không?
Ai hỏi em đây
Từng khói thuốc lạc vào vòng, không gian chỉ một màu
Một màu u ám cuộc đời
Nửa đêm thức giấc tự hỏi lòng, hỏi em như thế nào
Cũng bằng không, không thể thay đổi.