Trên đời này cũng có con bằngNhưng kiếm nó khó lắmSống kiểu này tự nhiên điSẽ lớn luôn ca vếMạnh thắng Yêu thù Bao năm lạc trôi khắp chốn bồn ba xa quê nhàMang trên vai hành trang là ngày tháng sống khôn khóQuên đi trên những lối nhỏ đợi trưa khi âm noNhiều đêm suy tư nghĩ đến những chuyện nụ phiềnThương lai này mai chẳng biết chua cay hằng ngon nàoTân phương trên mình ta cố lưu hào hoan vẫn chưa thấyĐôi tay cứ mãi cố gắng cạnh đến bao khó khănMặc cho dương gian cao xé đề thành nhânNhiều lần ngã gục cũng không khóc quất phục dù nhục thân cháyĐời đâu quái trốn thiên thái xuống vui lực ngoàiCông danh chưa thành công chẳng bước thôi ta cố lênBà đàn em cháy bu rồi thì cũng đếnNên đời nhiều sắc thương sao kế được là bao nhiêu trươngHương ta cứ bước khiên ngang *** lên nhiều nhườngRồi mai đây ta cành công đường vẽ và ta trái hoaVần tổng chi tội taTrên đời này cũng có bóng vàngNhưng kiếm nó khó lắmSống kiểu này tự nhiên đấyChà lớn luôn ca veMạnh thắng,yêu thù Bao năm lạc trôi khắp chốn bồn ba xa quê nhàMang trên vai hành trang là ngày tháng sống khôn khóQuên đi trên những lối nhỏ đợi trưa khi ông noNhiều đêm suy tư nghĩ đến những chuyện nụ phiềnThương lai này mai chẳng biết chua cay hẳn ngón đàoTân phương trên mình ta cố lưu hảo hoan, vẫn chưa thấyĐôi tay cứ mãi cố gắng cạnh đến bao khó khănBằng cho dương gian cao xé để thành nhânNhiều lần ngã gục cũng không khóc quất phục dù nhục thân cháyĐời đâu phải trốn thiên thái xương vui bược ngoàiCông doanh chưa thành công,chăm bước thôi ta cố lênMà đã ném cháy bù rồi thì cũng nênNguyên đời nhiều sắc thương,sao kế vượt là bao nhiêu trươngTương ta cứ bước khiên ngang *** lên nhiều như ươRồi mai đây ta thành côngThương vẽ vang ta trái hoaVăn tòng chi coi taTrên đời này cũng có con bằngNhưng kiếm nó khó lắmSống kiểu này tự nhiên đấySẽ lớn luôn cao béMạnh thắng, tiêu thù Bao năm lạc trôi khắp trốn bồn ba xa quê nhàMang trên vai hành trang là ngày tháng sống khôn khóQuen đi trên những lối nhỏ đời trưa khi âm noNhiều đêm suy tư nghĩ đến những chuyện nụ phiềnThương lai này mai chẳng biết chua cay hạnh ngọt nàoTân phương trên mình ta cố lưu hào hoan vẫn chưa thấyĐôi tay cứ mai cố gắng cạnh tệ đi bao khó khănBằng cho dương đàn cầu xe để thánh nhớNhiều lần ngà gục cúng không khóc quất phục dù nhục thân cháyĐời đâu mãi trốn thiên thái xương vui lợn hoàiCông doanh chưa thành công chăm bước thôi ta cố lênHòa đàn em cháy bu rồi thì cũng đếnNên đời nhiều sắc thương,sao kết thúc là bao nhiêu trươngThương ta cứ khiến ngang râm lên nhiều như thươngRồi mãi đây ta thành công,thương vẽ ban ta trái hoaVẫn tông chi đôi ta...