Đặt cây bút lên tờ giấy, vik tới vik lui vik xui vik ngước cũng chỉ là những từ ấy, mình đã chia tay,còn lại j đẹp đẽ nữa đâu để vik ngoài những lời nói đắng cay, tại sao đến tận phút giây nèy e vẫn chỳm ngập trong hương rượu say men tình cay đắng, nước mắt cứ thế tuôn rơi màh k có j có thể che chắn, thời gian mìn iu nhau wỏa thật là ngắn nhưng tỳnh iu vô tận e đã dành cho a e bik thế gian này sẽ chẳng có bất kì cái j có thể sánh
Khóc that là vô vị khi sút ngày cứ fải khóc, đã từ bao h khíc đã là thoy wen k thể từ bỏ của ngốc ,mở đầu là khi bình minh ướt đẫm đôy mờ mi,kết thúc vẫn k thể đến khi nước mắt trong đêm nó vẫn rơi k ngừng nghĩ,mặc cho cuộc sống của nó cứ troy đi trong vô vị, nó k cần để ý,thử hỏi, nó có ngốc k? thử hỏi du cho nó cứ cố sống như vaiz thỳ 1 ai kia có way trở về bên nó hay k?
A: Alô
B:Alô
A: Là anh hủh? B: ùm A:sao bây h mới gọy cho e
B:ùm, e àh, hay là mình chia tay nha...A: vậy lí do là j? B:a cũng k bik nữa, nhưng chia tay nha e...vậy đi ha, a cúp đei..A:khoan anh àh.. bip bip bip
Tiền là giấy, đốt sẽ cháy,tỳnh của mìn e nghĩ chắcn cũng chỉ là tờ giây, chẳng cần đốt xé thoy nó cũng đá nát bấy,yêu thương mong manh là vậy, từ đầu e củng đã thấy kết cục của ngày hơm nay, nhưng vì iu a màh e cũng đành chấp nhận dắng cay,để ròy h nèi 1 mìn trong men say e tự hỏi vì đã làm sai những j để h bị a đốy xử như vậy,
Có lẽ từ những phút giây ban đầu tôy đã về a 1 tỳnh iu wóa đậm sâu,còn tâm a chỉ chất chưa 1 tỳnh iu k bên lau, a coi e là trò chời, có e để tháng ngày của a bớt chơi vơi, ròy một khi a chán thỳ a lại buông lơi, những j a xưa a nói chắcbây h a cũng chẳng còn nhớ tới, VẬy thoy a cứ đi về 1 phương trời mới, nhưng tôy k chắc ở nơi đó sẽ có 1 ng iu hơn là tốy
Hay là mình chia tay nha, lời chia tay của a nói ra sao màh lạnh giá , mỗy khi nhớ lại tôy chỉ còn bik xót xa,yêu tôy bao lâu ,cho tôy bao nhiu để ròi 2 nói ra 2 tiếng húh?kết thúc tất cả những j đôy ta đắp xây đó, a có vui chưa? Nói thịt là có bao h a ngồy lặng IM suy nghỉ về tôy chưa? Nghĩ về những xưa,nhớ tôy trong những chiều mưa, có bao h chưa?
Vậy màh hằng đêm tôy vẫn còn nhớ, buộc mìn fải wên làm cho tôy càng fải nhớ, một khi đã yêu là tôy chẳng cần bik ngu ngơ hay dại khờ, nước mắt có rơi thỳ tôy cũng đành bỏ lỡ, nhưng có lẽ mong a way về bên tôy là 1 điều wóa xa vời, ở tận xa chân trời, thậm chí cả trong giấc mơ đêm woa thy a cũng chẳng còn bên tôy, giật mìn tỉnh giấc bang hòang nhận ra hiện tại cũng cũng chỉ như cơn mơ màh thoy. Chấm hết
Khóc that là vô vị khi sút ngày cứ fải khóc, đã từ bao h khíc đã là thoy wen k thể từ bỏ của ngốc ,mở đầu là khi bình minh ướt đẫm đôy mờ mi,kết thúc vẫn k thể đến khi nước mắt trong đêm nó vẫn rơi k ngừng nghĩ,mặc cho cuộc sống của nó cứ troy đi trong vô vị, nó k cần để ý,thử hỏi, nó có ngốc k? thử hỏi du cho nó cứ cố sống như vaiz thỳ 1 ai kia có way trở về bên nó hay k?