Hạt mũi quê hương đã từng nuôi tôi nên mưa
Hạt mũi quê hương đã từng nuôi tôi đến trời
Thừa bé thơ ngây ta dưỡng nhau ra vườn
Treo hái trái chua trên cành rồi chăm mũi cùng ăn
Hạt mũi đêm khuya mẹ thổi cơm ra đồng
Hạt mũi yêu thương đệ duyên thấm màn nồng
Và những chiều đông ngày tiên ai theo chồng
Đâm ấm câu thơ bên lòng gừng cay mũi màn nồng