Chìm tung bài hót dâng trong bình minh
Chân cô đơn áo phong xương hành trình
Tựa lòng an
Mọc qua Mỹ Thoa xua về Go Thông
Tiền giang ngốt ngang như một tấm thạm lúa vàng
Hương em tôi áo đơn sơ bà ma
Nhân lưng trao nước da nâu màng màng
Hòa ơi, hòa ơi
Cây lúa tốt tươi dung bội phố xa
Đẹp duyên tháp mưa quên đợi tám tận vui cười
Quất cái bẻ nổi tiếng ngọt ngây
Ai ăn rồi nhớ mai miền Tây
Ngộ,
ngộ ghê
Gái miền Tây mơ hay hay
Chất phát bao đời, bao thế hệ
Phụ xa ơi đầm đá hương quê
Qua Long Xuyên đến Vinh Long trả Vinh,
Sông quê tôi thắm trong tim đầm tình.
Phụ xa ơi,
ngày ngất bước chân tôi về không nỡ
Ở cung trắng đanh quê miền đất ngọt an lành
Quê hương tôi vắng con sông tên Cửu Long
Vắng quê tôi sống quanh năm bên rừng đông
Tự ngàn xưa,
cây lúa đã nuôi dân mình nọ ấm,
Phố xa mắt ngọt như dòng sương mẹ buồn từ.
Đêm trăng than chiếu trên sông Cần Thơ,
Vàng xa xa thoáng câu ca hò lơ.
Về Tây Đô nhớ ghé sông Trăng nghe điều lâm thôn,
Dũ kê hãng đênh như tình càng gần gối mình.
Nắng sớm thiêu trái chín thật mau,
Cơn mưa chiều tươi mát ruộng sâu.
Phù
xa ơi,
bóng mùa cây trái đơm bông,
Gái bên trái tình quê thắm nồng,
Điều dân ca ngọt ngào mơ mơ
Sông quê ơi nắng mưa bao ngàn xưa
Tôi không quên lúy trên sành hàm dưa
Vì bạc liều nghe hát cái lưa
Cái lương sao đờng dòng của ca mau cuối nèo tôi lời gửi lại trừ tình
Dì
bà kia nghe hát cái lương sao đờng dòng của ca mau cuối nèo tôi lời gửi lại trừ tình