Ver 1:
hạnh phúc mong manh...
cho cuộc đời số phận tan tành như 1 bức tranh đẫm máu...
lỗi tại Ai.........
Tao muốn bước qua thật nhanh..dù cho số phận trong bóng tối
Đưa đẩy con đường ai tội lỗi..
Sao không có lối..
Bao nhiêu năm qua chạy chốn..kiếm tìm 1 lối thoát con đường mòn chốn tránh cuộc sống bon chen của cái xã hội tao căm ghét....
Ai cho tao niềm vui...cũng chỉ là danh vọng mà thôi
Nhưng tao không có...
sống cuộc sống như tuổi ấu thơ trong 1 gia đình tao căm ghét...
ba luôn đi xa bên cạnh là bao nhiêu mụ đàn bà thối tha..
có bao giờ ông ý nhìn tao..
ngay khi sinh ra cũng không ẵm tao được 1 lần dù là những lúc tao đang khóc...
giọt nước mắt buông nơi...
Tao muốn kêu 1 tiếng mẹ ơi...
sao không ai để ý...
mẹ đang ngồi với chúng nó xung quanh là những con bài quên đi là tao đang tồn tại..
những chén rượu men say cho đời tao quên tủi nhục..rồi lao vào cuộc sống lang thang trong gang tấc...(ha)
hoock
cuộc đời phong ba..sóng gió...
có lơi nào..dừng đôi chân ...đã nhàn
ngày tháng đó... thoáng qua với tia hi vọng
gió mang về ...cánh đồng ngát hương
ver 2
rồi cuộc sống đi về đâu..hạnh phúc nhỏ nhoi của 1 con người giờ đã chìm dần trong bóng tối...
con đường dài lối đi homie giờ đây đã không còn được như trước...
bao muộn phiền niềm vui hư không giờ đây cũng đã cất bước...
cuộc sống tao là bon tren... bỏ người yêu chạy theo đồng tiền tiếng gọi của đam mê quên đi lời thề son sắt ngày xưa tao quay bước...
hứa với em anh không thể...hứa với em anh sẽ quay về đến khi đứa trẻ thấy bình minh..
những cánh đồng ngát hương..gió mang về 1 mái nhà tranh cùng với những đứa nhỏ.....hay 1 cuộc sống đẹp vô bờ bên chén trà đã nguội lạnh....
ai bước tiếp đến tương lai..ai vẽ tao đến ngày mai...
khi cây bút kia đã hết mực hỏi giấy nằm đó có buồn không...
trong quá khứ là cả đêm không...không gia đình không tiền bạc..
không lấy 1 tương lai tươi sang mà chỉ còn lại là bó hoa tàn ....
đang ngẩn ngơ treo trước gió...
không còn có biết đến ngày mai cuộc đời sẽ rẽ sang trang khác...
hạnh phúc lại chở thành hư không(hư không)
hoock
cuộc đời phong ba..sóng gió...
có lơi nào..dừng đôi chân ...đã nhàn
ngày tháng đó... thoáng qua với tia hi vọng
gió mang về ...cánh đồng ngát hương
ver 3 :
lấy thương đau tao đã chôn vùi...đi tất cả...hư không...hay con thuyền ở trên đại dương còn không biết đâu là bến đỗ...
sóng gió rồi thuỷ chiều cũng lên ....
muốn quay về nhưng sao không đành..... nhìn thấy cảnh người yêu năm xưa bây giờ cũng đã có người khác...Ha
khung cửa sổ vòng quay ai rơi để cho dọt nước mắt kia buông lơi...
tôi nghĩ em là con dã tràng xuốt ngày ngồi xe cát đợi trong mưa....
giờ ai là 1 người thừa....
quay bước đi mong em hạnh phúc những lúc em bên cạnh người...
còn homie giờ này nơi đâu..mỗi thằng 1 chí hướng....
có còn ai trên cuộc đời này chỉ còn 1 mình tao lê bước..
thằng thì khóc trong đêm đông còn thằng thì người 2 cái gông
trông ngóng mẹ già nuôi đứa nhỏ..
còn lại 1 mình tao cố bước ....
đứng ra trước vành móng ngựa mong có 1 ngày mai không quên..