Sáw tac: Phan Huỳnh Điểu
Rât dài và rât xa,
Là jữw wày thươw nhớ.
Nơi záy lên wọn lửa,
Là trái tim thươw yêu,
Là trái tim yêu thươw...
Anh đaw mùa hàj quân fáo lăn dài ziến dịz
Bồi hồi đêm xuất kiz zờ we tiếw fáo ran.
Wôi sao jư măt aj trow jữw đêm khôw wủ.
Giáo án em vẫn mở zo áj sao bay vào.
Wày và đêm xa jau đâu zỉ dài và jớ,
Thời gian trow caz trở đôt záy lửa tìj yêu.
Fáo aj trên đồi cao nã vào đầu giặc Mĩ,
Bục giảw dưới hầm sâu em cũw là ziến sĩ.
Cái zêt cúi gục đầu,
Cuộc đời xaj tươi trẻ wày đêm ta bên jau,
Jữw năm dài ziến đấu,
Wày đêm ta bên jau jữw năm dài ziến đấu.
Đêm wày trow ziến đấu, aj với em sốw vẫn gần jau.