Bài hát: Hà Nội Tôi Yêu - Rau Muống
Hà Nội quê ta sinh ra
Vùng đất của tình cha
Bao la là tình mẹ
Hơn ngàn năm lịch sử
Niềm tự hào của đất Việt
Nơi thần rồng bay lên
Nhưng truyền thuyết mẹ kể hàng đêm
36 phố buôn bán như sêm
Bốn phương về nơi đây tụ hội....
Trải qua bao nhiêu thăng trầm
Lịch sử vẫn còn ghi dấu
Những chiến tích đậm sâu
1Hơn ngàn năm bắc thuộc
Những giọt lệ ôi sao đẫm máu
Những căm hận sâu tận trong tim
Nhân dân đâu có thể lặng im
Muôn trái tim chung nhịp đập cùng đi lên khởi nghĩa
Đồn Ngọc Hồi chìm trong khói lửa
Đồn Hà Hồi chốc lát tan tành
Đầm Mực kia nặng mùi máu tanh
GÒ ĐỐNG ĐA hồn binh tử trận
12 ngày đêm Hà Nội là những kí ức sâu đậm
Điện Biên Phủ trên không vẫn vang dội năm châu
Là người con Hà Nội
Lòng tự hào chẳng biết từ đâu
Chắc có lẽ từ lâu
từ cái thủa hàn vi
từ cái lúc chưa có ti vi
I Love Ha Noi yiii
Tôi vẫn thường hay dậy sớm
Chạy một vòng quanh HỒ GƯƠM
Ngắm THÁP RÙA đẹp lạ trong màn sương xớm
Màu nước xanh
Cơn gió lạnh
Thật an lành
Những cụ già âu sầu mắt nâu
Nhưng cô gái có mái tóc nâu
Mang trái tim yêu thương đậm sâu
Nét cử chỉ rất thanh lịch
Lòng nhiệt huyết luôn trong tim
Là giới trẻ Hà Nội đó
Là một phần thế giới nhỏ ở góc quán trà chanh
Cùng vẽ nên bức tranh về Hà Nội quen thuộc
Những con đường đông đúc
Luôn tấp nập người qua
Ngắm phố xá CHỢ HOA
Ngồi café phố cổ trên đường ĐINH TIÊN HOÀNG
Đến LÀNG CỔ ĐƯỜNG LÂM
Nhớ Phùng phớt cờ Hưng Khởi nghĩa
Nhớ Ngô Quyền xưng vương
Nơi đào tạo nhân tài
ngự ở phố ĐỐNG ĐA
kiến trúc cổ tinh hoa
VĂN MIẾUcủa nước ta
Niềm tự hào vang xa tám mươi hai bia tiến sĩ
Tám mươi hai bậc kì tài sẽ sống mãi với thời gian
Được khắc tên trên bia đá để lưu danh đời đời
Chẳng ai muốn xa rời
Là LĂNG HỒ CHỦ TỊCH
hai trăm năm liên lịch
Là CỘT CỜ HÀ NỘI
Làng gốm cổ BÁT TRÀNG
Với danh tiếng vang xa
Nhưng tinh hoa từ xưa truyền lại
Trải qua nhiều niên đại vẫn sống mãi với thời gian
Chính là chùa một cột
CẦU THÊ HÚC nối vào NGỌC SƠN đó
Chắc chẳng thể nào quên cái dáng cong chẳng ở đâu có
Vẫn sừng sững với đất trời mang nét cổ kính xưa
Là ngọn THÁP HÒA PHONG
Những buổi nắng ban trưa
Ghé TRÀNG TIỀN làm que kem ngọt
Nghe giai điệu ngọt ngào đến từ NHÀ HÁT LỚN
Đến HỒ TÂY làm bữa bánh tôm
Một quá khứ xa xăm hiện về cùng với làn khói bếp
Giữa rêu phong chẳng bao giờ chết
Là LÀNG CỔ ĐÔNG NGẠC
Đi vào những bài văn bài thơ
CẦU LONG BIÊN chứng nhân lịch sử
Niềm đam mê cháy bóng ở TƯỢNG ĐÀI LÊ-NIN
Tôi vẫn nghe những câu chuyện của nội
Đi theo dòng thời gian
Cùng những kí ức miên man
Về nơi Hà Nội phố
Về những ngày tháng bom đạn
Về những ngày tháng đẫm máu
Về những người thanh niên chiến sĩ quên mình bảo vệ Hà Nội
Chắc không nói lên hết thành lời về tình yêu đất mẹ
Hà Nội tôi yêu ...