Ver 1:
nếu mày hỏi vì sao tao lại viết 1 bài nhạc dành cho mày
Thỳ trước mắt đó, câu trả lời đó, chắc m` cố tỳnh k thấy
mày đừg hỏy t vì sao cuộc đời của m` lại có ngày hnay
đó là vì cách sống m` qá ngu ngốc m` có biết k hả mạy
mày đã từng có nhà biệt thự, sống rất sung sướng như ai
mày k phải lăn lộn ở ngoài đường để kím từg hạt cơm nhai
nhưng thói của m` quá khinh rẽ ng, m` nghĩ họ 1 mày 10
thỳ h ôg trời đã cho m` thấy m` có đáng là ng cười?
ngày trước m` từg nóy vs t bạn bè vs m` k qan trọng
thỳ h mày đã thấy chưa? Nóy cho t nge bạn bè qan trọng k?
bước chân vào đời m` đã hiểu chưa về những mảnh đời khốn khó
trong khi đó lúc trước m` lúc nào cũng đc ăn no
những đứa bé 4-5 tuổi miếng cơm mảnh áo là ai lo? [tự nó]
tiền thuốc những khi nó ốm nó đau là do ai cho? [tự cho]
ngày trước m` cười bọn nó nhưg h bọn nó chýnh là ng cười mày
“cười ng hôm trước hsau ng cười” chắc mày đã thấy
ver2 :
h tao muốn khuyên mày đìu này, mày móc lỗ tai ra mà nghe đi
mày đừng có mà sống ích kỉ nữa, bởi vì khì chết rồi mày cũng sẽ chẳng còn lại gì
mày có biết trong cuộc sống hiện nay, còn có rất nhìu người đói khổ
hằng ngày họ luôn mong ước cho mình... có đc 1 bữa no, nhưng cũng chỉ là giấc mơ
còn mày thì luôn có thói quen ăn xài mà ko hề nghĩ đến ngày mai
mày ko hề nghĩ đến tương lai, rồi đây mình sẽ như thế nào?
cuộc đời mà... nó giống như 1 câu chuyện, ko bao h có hồi kết!
nhưng nếu mày vẫn tiếp tục cái cách sống như thế, thì coi như đời mày đã hết
ở trong cuộc sống này, đồng tiền là thứ phải đánh đổi = cả mồ hôi và nước mắt
chứ đâu phải ngồi ko há miệng chờ sung nhìn tiền nó rơi ngay trước mặt
mày thử nghĩ lại mà xem, mày thấy tao nói có đúng ko?
thằng nào mà nó giống như mày, thì chắc đếch có ai kì vọng
nếu tao có 1 điều ước, tao ước tất cả lũ chúng mày, nên chết mẹ hết đi!