Góc quán khuya cà phê buồn nghe đắng cả tim côi
Ngồi đây nhớ người xưa nhiều lắm
Bên cốc cà phê trầm tư quán đời hiu quạnh làm tôi nhớ những ngày xưa hẹn chờ
Thui thủi bên cà phê đen kỉ niệm xưa ùa về
Ngồi ngắm quá khuya gầy cô liêu
Dòng xuôi ngược mình ta với ta
ai thấu nỗi cô đơn sóng sánh cùng đêm sự đời
Đêm tiếp đêm buồn vắng lạnh thầm nghe cõi lòng sầu băng giá bởi gian truân
Giọt lệ vương nhớ người tim quặn thắt
Đau đáu khóc cô liêu sợi thương nhớ sầu đoạn trường
Đêm dấu in cô độc bám víu hư không trăn trở chìm theo nỗi nhớ
Người về đâu đêm nay người ơi nhớ nhung dạt về đâu giắc chìm theo bể dâu
Ta dỗ ta từng đêm dài thui thủi kín thương đau tàn chăn gối mộng ôm sầu đắng
Chân nước về lại đường xưa nghe lòng
Khắc khoải làm tôi nhớ những chuyện xưa dại khờ
trăng nhỏ nhoi làm sao soi những niềm đau tội tình vàng pha sắc thu hồn rỉ máu
người ơi người mặc bao đắng cay trùm lên nỗi thương đau
se thắt hồn tan đoạn trường.