Em vừa lớn lên nơi làng quê có cây me xa bên riêng nướcThương sao từng buổi chiều cùng người ngồi ngắm trốn quê em đềRồi cuộc đời cứ thế trôi mau ngày ánh ra nơi phố thìRồi cuộc tình cứ thế trôi mau mình em mang hoài nhung nhớCây me còn trứng sân có con nhớ những khi ta thường hay bên nhauEm mong ngày lớn lên được cùng sông dưới mái quê thanh bình