nhau về cùng chung lốichung lốiVậy khi gió không còn xin thoát những khung thừabên âu cửa ấy ta đi khắp nơi để tìm emĐể khi gió lấy tàu em đứng bên đồitôi muốn làm gió để đưa em đi gặp mọi nơiNhưng sao mỗi nỗi đauNhưng sao mỗi nỗi đauTa vẫn cứ mãi sau lão ràoTa vẫn theo gió đi tìm emTa vẫn cứ nhớ những hôm nàoGió cứ nhanh mắt ta chạm nhauEm ở lại ngày ấyNhững chi kỷ niệm ở lạiVà những câu chuyện chúng ta dành trong phaiNgày âm bóc em về âm mộng những sự thừaTôi muốn làm sao để đưa em đi khắp nơi nơiKhi sông không còn xin qua những khu vựcBên nào cửa ấy ta đi khắp nơi để tìm emNgày âm bóc em về âm mộng những sự thừaGió đưa mây buổi chiều hôm ấyTôi nhìn em