Đường ngày đầu bí bố tập nonMẹ đã dạy cho con giấy điệu tự hàoBài hát phang lên con nghe thơ chưa hiểu gìRồi ngày tháng con đeo màu khăn quàng đỏ,tự hào dòng hát cất lên.Bài hát khói hung,bài hát tự chịu con tim.Thuận quân Việt Nam đi,trung đồng cứu quốc.Bước chân rồn vang,trên đường gặp gành xa.Bài hát ấy băng trong tim conBài hát ấy làm con mạnh mẽ phi thườngBài hát ấy khiến con dương dươngKhi đường dưới cơ đó sao vàngBài hát ấy con nghe hôm nayLà điệp tuyệt vời thiếp miếng của cả dân tộcCùng chương người ngãn bán câu caNước non Việt Nam ta vững bền.Mẹ đã dạy cho con dây điệu tự hào,bài hát vang lên,con ngày thơ chưa hiểu gìRồi ngày tháng con đeo màu khăn quàng đỏ,tự hào dòng hát cất lênBài hát oai hung,bài hát đưa chịu con timĐoàn quân ghệ tác đi,chung lòng cứu quốcBước chân rồn vang,trên đường gặp gành xaBài hát đầy vắng trong tim conBài hát đầy làm con mạnh mẽ phi thườngBài hát đấy khiến con rưng rưngKhi đường dưới cơ đó sao vàngBài hát đấy con nghe hôm nayLà điều tuyệt vời thiết miễn của cả dân dòngKhông chịu người ngắn vác câu caNước non về tâm ta vững bềBài hát đấy vang trong tim conLàm con mạnh mẽ phi thườngBài hát đấy khiến con rưng rưngKhi đường rơi cơ đó sao vàngBài hát đấy con nghe hôm nayLà điền tuyệt vời thiên liêng của ca dân rồngCùng chiều người ngăn băng câu caNước luôn Việt Nam taBài hát đấy vắng trong tim conBài hát đấy làm con mạnh mẽ phi thườngBài hát này khiến con rưng rưng,khi đường dưới cơ đó sao vàngBài hát này có nghe hôm nay,là điều tuyệt vời chiếc miếng của cả dân tộcVà cùng chiều nay nghe băng câu caĐức non để Tạm Tạc vững về