Bài hát: Gia Đình Tao - Tuấn Cò
Ver1:
Từ ngày ba mẹ nó không hạnh phúc trong căn nhà đó
Thì thằng nhóc 19 năm nay vẩn tự đi nhưng không được qua con đò(con đò)
Con đò vẩn cứ đẩy cứ đưa nhưng không bao giờ thấy bến
Vì cuộc sống của nó giống như chiết thuyền bé nhỏ ắc lênh đênh (lênh đênh)
Tự để gió cuốn đi thật xa và không định hướng được điểm dừng
Cuộc sống là 1 hành trình dài mà nó không có 1 chổ đứng
Và chính sát hơn là 1 bộ phim mà ông trời luôn chuyên dựng
Những cuộc đổ máu tăng lên còn nụ cười trên môi đã lắng xuống
Tao mừng vì còn được tụi mầy tụi thằng Bảo và tụi thằng Khang
Tui bây bên nhau sát cánh vượt qua biết bao nhiêu là gian nan
Gia đình tao không bao giờ được hạnh phúc như ngày xưa nữa
Còn tao 1 mình chỉ biết đứng khóc dưới nhửng cơn mưa
Tự hỏi vì sao ba mẹ lại như thế khi em con còn quá nhỏ
Nó còn rất vụng về nó mún gia đình có ba có mẹ
Ngôi nhà trống trải không gian yên vắng chỉ có 1 mình tao
Tự đặt tay lên trán tự hỏi?
Ngoài thật có khác gì chiêm bao,
Ver 2:
Tụi bây xin nén lại để nghe lời ngụy biện thương hại
Nếu ngày mai mổ tao xanh cỏ thì còn ai mò đến thắp nhang tao
Cuộc sống tao buông thả cho ông trời quyết định?
Hay tự đứng dậy làm chủ tình hình để rồi ngay mai sẽ bớt khó khăn
Xuất thân là 1 thằng nghèo. Nhà quê ăn bám ở trong gia đình
Hằng ngày chỉ trong bóng tối biết khi nào mới thấy bình minh?
Muốn bay đi thật xa để nhình thấy được tất cả
Lời dối trá hiện thực hóa mua hạnh phúc bằng đô la
1 năm 365 ngày chỉ tao đối với bóng tối bức tường
Thỳ hỏi tụi bây làm sao mà tao chiệu được nổi hả
Người thân tao nơi đâu Người thân tao nơi nào
Nếu được quay lại thời thơ ấu tao chỉ mong bà bế trên tay
Nếu được quay lại tao sẽ quý trọng nhửng phúc sớm mai
Để thời gian không nhạt phai quá khứ vẩn còn hiện hửu ở nơi đây
Tao muốn ngủ thật sâu để chìm vào giất mơ ngàn thu
Và bật tình dậy thỳ tao chỉ là 1 đám mây mù