Tâm thân nơi dữ nghèo, rời quê để lo kiếm tiền
Đời thở mây, vật vả phương xa
Nước mắt tràn cơm ai đâu có hay
Cầu mong buồn đau xé qua
Trách thang ông trời, xa qua sông xa
Vì sao ta quát lên bao lũa gấm cho người
Mà thân ta vã câu đâm đầy vơi
Liệu có ai hay phản kiếp công nhân
Ngày qua ngây vì miếng ăn
Xa mẹ cha, rời xa bóng tay
Tao tận thương lắm
Nơi thành đô xa xôi
Ngày mây như tôi có cùng chân vật lo lắng
Ước mong sau này, hạnh phúc trong tâm thấy
Để mong xuống về
Bỏ học sống, phụ mẹ phụ cha
Lao vào đời khi chưa chọn người ta
Có đôi lần bị bắt nạt, muốn mập dạy
Nhưng lây nghỉ với gia đình chưa một lần nào ***
Nước mắt nuốt ngược, buồn lòng rồi cũng phải cho qua
Bỏ cái tôi ra, để kiếm tiền trưởng thành là bắt đầu biết lo xa
Dắt ngũ bồi cũng dựng vào giữa trưa
Bữa cơm, đôi khi chẳng nhai nổi
Cứ cắm đầu về làm và cứ làm
Cầu mong may này cuộc đời sẽ thay đổi
Đời công nhân có nào đó sung sướng
Cứ vào làm rồi cũng sẽ nhận ra
Quán thanh xuân tuổi trẻ vì đầu lưng
Đâu ai nào thương xót cho phận ta
Tâm thân ơi xứ nghèo
Rời quê để lo kiếm tiền
Đời thân ơi xứ nghèo
Sợ mây bật vỡ phương xa
Nước mắt chanh cơm ai đâu có hay
Cầu mong buồn đau sẽ qua
Trách thang ông trời
Xa qua xót xa
Vì sao ta khoác lên bao lúa gấm cho người
Mà thân ta bất ngờ
Mà cô đơn đầy vơi
Liệu có ai hay phản kiếm công nhân
Ngày qua ngày vì miếng ăn
Xa mẹ cha rời xa vòng tay
Tao tận thương lắm
Nơi thành đô xa xôi
Nghe mây như tôi cố
Cũng chẳng vẫn lo lắng
Ước mong sau này
Hạnh phúc trong tâm tay
Đêm ấm xuống về
Liệu có ai hay phản kiếm công nhân
Ngày qua ngày vì miếng ăn
Xa mẹ cha rời xa vòng tay
Tao tận thương lắm
Nơi thành đô xa xôi
Nghe mây như tôi cố
Cũng chẳng vẫn lo lắng
Ước mong sau này
Hạnh phúc trong tâm tay
Đêm ấm xuống về