Những lúc vầng dương lặn trong cô độc
Em chạy trên con đường về xa xa
Để đi tìm trái tim của đá
Em sẽ cố gắng, chỉ một ít thời gian
Để quên được (khuôn mặt) anh
Để nhìn thế giới bằng đôi mắt khác
Những lúc gặp anh em cố tình lẫn trốn
Nhưng sao gặp rồi em không thể bước đi
Những lúc anh rời phòng em cảm thấy
Mình lụi tàn như một cánh hoa
Hãy nói cho em đi vì sao?
Khi em gọi chẳng tiếng buồn vọng lại
Em kiếm tìm nhưng có được gì đâu
Khi ngủ em gục đầu rồi khóc
Thật nhiều...
Những lúc gặp anh em cố tình lẫn trốn
Nhưng sao gặp rồi em không thể bước đi
Những lúc anh rời phòng em cảm thấy
Mình lụi tàn như một cánh hoa
Như cánh hồng lụi tàn
Như cánh hồng héo úa
Vùi dập bởi bão dông
Em tự nhủ với chính mình
Hãy để mưa gột rửa
Thật là một thị trấn lạnh lẽo
Thật vậy
Những lúc gặp anh em cố tình lẫn trốn
Nhưng sao gặp rồi em không thể bước đi
Những lúc anh rời phòng em cảm thấy
Mình lụi tàn như một cánh hoa
:::::::::::::::::::::::::::::::
In a time where the sun descends alone
I ran a long long way from home
To find a heart that’s made of stone
I will try, I just need a little time
To get your face right out of my mind
To see the world through different eyes
Every time I see you oh I try to hide away
But when we meet it seems I can’t let go
Every time you leave the room I feel I’m fading like a flower
Tell me why
When I scream there’s no reply
When I reach out there’s nothing to find
When I sleep I break down and cry
Cry, yeah
Every time I see you oh I try to hide away
But when we meet it seems I can’t let go
Every time you leave the room I feel I’m fading like a flower
Fading like a rose
Fading like a rose
Beaten by the storm
Talking to myself
Getting washed by the rain
It’s such a cold cold town
Oh, it’s a such cold town
Every time I see you oh I try to hide away
But when we meet it seems I can’t let go
Every time you leave the room I feel I’m fading like a flower