Cơn gió về hiu hắn,
anh nên vào trật tắt
Giương đêm nhẹ nhàng vui lắm ô cửa
Cho em ở dần không gian,
nhạt sườn đi con phố
Mưa lăng dài trên mi,
em ngược nhòa lên run khẽ đưa tay
Gọi giọt nước trên mi,
nhẹ lâu đi
Nâng đôi tay mệt nhoài và anh vẫn còn đây
Tiếng riêu giang mãi chẳng rời
Giấc mơ này sẽ là bó
Lúc em muốn đi những tháng năm mà rồi ta đã có
Gió cứ thế cứ mãi nhẹ nhàng đi qua đêm nay
Nhưng em đã vội vàng ra đi đâu hay
Nơi này vẫn yên sâu
Vẫn còn đâu đây tiếng em
Ngôm nào khe gọi tên em
Vẫn biết chưa có lúc chẳng còn ai ấm bên tay
Nhưng chẳng thể nào giữ lấy
Đôi tay kia mười đá phôi vàng
Bỏ lại đây cơn gió vội giấc mong manh
Im lặng nhé.
Một ngày lần run khẽ đưa tay gọi
Giọt nước trên mi nhẹ lau đi
Nóng đôi tay mệt nhòi và anh vẫn còn đây
Tiếng dịu dàng mãi chẳng rời
Giấc mơ này sẽ là vô
Lúc em buông đi những tháng năm mà đôi ta đã có
Đôi ta đã có
Gió cứ thế cứ mãi nhẹ nhàng đi qua đêm nay
Nhưng em đã vội vàng ra đi đâu hay nơi này Và nên sao
Vẫn còn đâu đây tiếng em muộn nào khe gọi tên em
Vẫn biết chưa có lúc chẳng còn hơi ấm bên tay
Nhưng chẳng thể nào giữ lấy đôi tay kia
Đôi tay kia người đã vội vàng
Bỏ lại đây cơn gió vỡ giấc mộng ta
Tháng năm dài vẫn luôn chờ mong
Người nơi đâu có biết rằng
Tiếng gió làng thầm lẽ loi hoài
Giấc mơ ngày xưa
Gió cứ thế cứ mãi nhẹ nhàng đi qua đêm nay
Nhưng em đã vội vàng ra đi đâu hay nơi này vẫn yên xóa
Vẫn còn đâu đây tiếng em hôm nào kẽ gọi tên anh
Chẳng biết chưa có lúc chẳng còn người ấm bên tay
Nhưng chẳng thể nào giữ lấy đôi tay kia người đã vội vàng
Bỏ lại đây cơn gió vội giấc
mộng vàng