Em đẹp không cần son phấn... duyên thầm xinh thật xinh... rất hiền...
Không quần jeans... giầy cao gót... em chọn riêng mình em áo dài... duyên dáng...
Giống như hoa kia bên thềm... ngát hương không khoe sắc màu... ngàn đóa hoa đang rực rỡ không sánh bằng...
Nhẹ nhàng tung bay tà áo dài... Em phụ nữ Việt...
Ánh lên bao rạng ngời người Phương Đông...
Người đẹp dáng xinh... hay vì anh đang.... ngập tràn hạnh phúc ......bên em bừng lên khúc xuân xanh ngời...
Người con gái Việt... mặc chiếc áo dài...
Đẹp khắp bốn phương... một nét Á Đông...
Một ngày nơi xa... chiều buồn lang thang... tình cờ ngang qua...
Một tà áo trắng... một bờ vai xinh tôi không quen...
Chợ lòng ấm áp... gửi làn gió nói về miền... yêu thương...
Tôi Yêu Em... Tôi Nhớ Em...