[Verse1]
Cảm xúc ta đang có và chạy theo beat, *Hah!* Ta viết như càng hay
Luôn da diết như cả bài thơ tha thiết..thay thế đôi bàn tay
Hey! Chưa bao giờ mà ta viết lại dang dở..
..câu và vần ta có biết đâu mà lần..và bây giờ ta đang ở đâu ?
Nhạc đã khác và lác đác giữa dòng đời bát ngát
Cuộc sống ko đơn giản và cần thêm nhiều bài hát khác
Về tình yêu hay một phần mình thiếu
Hay tỏa sang đc bản thân trong một lần trình chiếu
Chắc là vẫn còn thiếu..tôi đang đọc suy nghĩ đó
Khi chỉ có đc bản thân nhìn thẳng làm hết vì nó
Rap khá hay là dỡ, ko cần cũng sẽ có người quên
Khi tất cả xung quanh anh ko còn ,anh chỉ muốn thấy 1 điều là em hãy cười lên đi *Girl*
[Verse2]
Và đây là bài đầu tiên anh viết cho em
Anh đã biết lắng nghe,suy nghĩ hay ít nhất khiến em ko còn phải lo thêm
Dù cho êm đi tất cả mọi chuyện nhưng nếu anh ko thay đổi..thất vọng
Cho nên ngồi đây viết,tay siết chặt,thấy đc cả nét mặt mình trên từng chữ để ko cho quên
Sẽ ko đắn đo và cố gắng cho điều e đang muốn..a thật may mắn *oh*
Đêm sẽ trắng do từng tia nắng đó,rồi cũng sẽ qua mặt hồ lại lắng gió
“Những gì đã mất đi?”..ko hề ,anh chỉ có em mà thôi
Thân thể em là giấy trắng,bút viết của anh mãi mãi vẫn sẽ là môi
Nếu em là sóng dữ,thuyền anh sẽ thà trôi
*Ôi*
[Verse3]
“Khi ko có em,anh sẽ ra sao?” em hỏi và hỏi hoài
Cười với câu chuyện em nghĩ ra đc sao chổi vào mỗi ngày
Bệnh ko khỏi mà còn đổi lại..anh có đc gặp em đâu,chỉ muốn lại em ôm thật chặt..
..và sẽ nói thật nhiều *blah blah* ..Àh! Hóa ra chỉ để giữ em lại bên anh cho em khỏi chạy
Bao nhiêu vết thương và lời nói với anh bây giờ mong chờ một sự tha lỗi
Và sẽ qua khỏi..vì tình yêu luôn sẽ hơn tất cả những gì con người ta đổi
Thức cho cả một đêm tới sáng nhưng ta còn sức viết,ta có thể tức tiếp tục cho đến khi ngất
Khi tất cả xung quanh anh ko còn anh biết em ko hề bỏ đi mất.