Em không được phép buôn dâuBởi vì anh sẽ mang đi hết muộn sâuMột ngày hai, mười tư tiếng trôi mauĐừng bỏ tâm đến những nỗi đauEm không được phép lại lung bên cạnh anhĐặng quen giây phút thẹn thung em nhìn anhBằng đôi mắt long lanh đêm về mang tương tư vây quanhAnh say mắt môi lúc em cườiPhải đợi bấy nhiêu lấy một phút bên ngườiDù rằng đông sáng xuân tanHạ đón lá thu venThì em vẫn yêu mãi một ngườiNgày đêm sáng khuya vẫn chẳng kịp không rờiĐừng lo lắng em mãi cạnh bênDù cho lâu bao dòng kêu đếnEm ơiAnh cấm em rơi xa khi tình đang say ngờiGió đông lạnh quá anh cần em bên đờiVắng em anh không cườiPhố đông như không ngườiĐừng để anh phai một mình này em ơiAnh cấm em cười mãi mang buồn đau trăm ngườiĐời dối gian ngang trái anh ở ngay đây rồiKhóc đi cho vơi sầuPhút giây em gối đầu là thế giới anh nhụm màuTình em không thể thay đổiĐậm sâuAnh không tin phép tiền đâuNhưng mà em cho anh thay phép nhiệm mauChẳng hiểu sao lại mang nhung nhớ đêm thâuKhi mà em ngang qua trong đầuBéXinh tươi nhất chăn đời bé là hoaLuôn khoe sắc dạng ngời bé rời xaAnh không thể sống bé ơiNên là hãy cứ kế bên thôiEm say mắt môi lúc anh cườiPhải đôi bấy nhau lên một phút bên ngườiDù rằng đông sáng xuân tanEm không tin phép tiền đâuHạ đón lá thố vangThì em vẫn yêu mãi một ngườiNgày đêm sớm khuya vẫn chọn kiếp bên ngườiĐừng lo lắng em ai cạnh bênDù cho lỡ mất dòng kéo đếnEm không được phép buôn dâuBởi vì anh sẽ mang đi hết buôn sâuMột ngày hai mười tư tiếng trôi mauĐừng bằng tâm trí những nỗi đauEm không được phép lạnh lungBên cạnh anh đã quên giây phút thẹn thùngĐừng lo lắng em sẽ mang đi hết buôn sâuNgày đêm sớm khuya vẫn chọn kiếp bên ngườiĐừng lo lắng em ai cạnh bênDù cho lỡ mất dòng kéo đếnEm ơiCó anh kề bênCó anh kề bênEm không được phép buôn dâu
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật