Đến em emCứ im điCứ im đi Ồ bên cạnh em emNgày đêm trưa ngàySố tan đi âu thương trong mây mờCho bao nhiêu đôi nhớ ngừng mong chờLúc chân em nhẹ nhàng vội vàng lướt qua em điThật xa thật nhanh cho nai ngơỞ lòng mình ngồi mình giờ này giá saoÍt em ở nơi nàoNhững câu em đừng xaVì em giấu đi nụ cườiCho nên anh bơ vơ giữa dòng ngườiĐôi đó là điều anh giấuChẳng thể biết được ngày nào trái tim em thương về nơi aiDù no no noVà vì anh biết nay em đang mãi thuần bìnhaisự đi hình bóng tàn phaiđể xoa vết son môi khỏi bờ vãiem vội qua như một cơn mây trôiquê làm sao vị mặn môiem đang không ngồi lạcem đang không ngồi lạcEm đã không còn lại Đợt,đợt,đừng,đợtEm đã không còn lạiĐợt,đợt, đừng,đợtEm đã không còn lạiNgày em mang cô đơn bao vâyChia sợi yêu thương ta đã trong tayEm ngày hôm qua nhìn sao với mâySẽ đằm sâu ở đây cứ thiệt thao chảyMất đi nụ cười,giấu tạm một ngườiTrái tim mệt lười,kiếm tạm một ngườiI can hold youĐể cho em ra đi chẳng thể quay vềVì em dấu đi nụ cười cho nên anh vơ vơ giữa dòng cườiĐỗi đau là điều anh sầuChẳng thể viết được ngày nào trái tim em thương về nơi aiBởi vì anh biết nay em đã mãi thương về aiSự đi hình bóng tàn phaiXóa vết xoát môi khỏi bờ vàngÀ à à à àEm vừa quay như một con bayTrôi quê nắng xóa vĩ mắt môiEm đang không ngửi lạiEm ta không ở lạiEm ta không ở lạiEm ta không ở lạiEm ta không ở lạiEm không ở lạiSợi mắt cứ thế lạnh trànChẳng thể sâu tiên được cười nhặt ra