Em có về sử nghề với anh không?Đất miền Trung,mưa rầm nắng gióVề đỏ rôi,em thương nhiều hơn nữaBởi nơi anh,thám đường tình quêEm có về,xứ nghề với anh không?Có dòng sông,tuổi thơ anh lặn lồiCâu dân ca bắt nguồn tư đông ruộngĐi ai xa luôn vẫn nhớ về quêNằng nghĩa ân tình câu vị dòng người ơiVề điem về với quê anhNước biệt nón xanh đường quanh quanh xứ nghềVề bên anh nghe lời thương của mẹEm mân dụ sự nghi nó hám kẻ rau sángDù một nàng hái sương âm thêm bao tình yêRăng gương cay môi mặn tiếng nói nó giống aiDư đã nói yêu em lời yêu thương còn mãiEm thương em có về xứ nghề với anh không?Em thương theo anh về xứ nghề cùng anhEm có về xứ nghề với anh không?Đất miền trung mưa rầm nắng gióVề đó rồi em thương nhiều hơn nữaBởi nơi anh thăm đường tình quêEm có về xứ nghề với anh không?Anh không có dòng sông,tuổi thơ anh làn lồiCâu dân ca bắt nguồn tư đông ruộngĐi ai xa luôn vẫn nhớ về quêNằng nghĩa ân tình câu vì dòng người ơiVề đi em, về với quê anhNước biệt non xanh,đường quanh quanh xứ nghềVề bên anh,nghe lời thương của mẹEm mân dụ xứ nghề,nò hám kề dâu sángDù một nằng hai xương,âm thêm bao tình ghíaCây môi mặn tiếng nói nó giống aiDư đã nói yêu em lời yêu thương còn mãiEm thương em có về sứ nghề với anh không?Em thương theo anh về sứ nghề cùng ai?Em có về xứ nghề với anh không?Em thương theo anh vềXứ nghềcùng anh