Em gái vườn quê, cuộc đời trống trắng *** bờ dái nắng mà em biết yêu trắng đẹp ngày giàu Em biết mặt anh, một chiều bên thềm Dòng hòa em đềm và đôi mắt em lỏng lanh sâu rèm Ai hát ngoài ao, chừng ngồi dật ao Dòng hòa em qua mãi, ngứa ái rốt mặt bao lâu Hạnh phúc vườn sau, mặt trời trên đầu Duôn vườn lên mau, vì em ước mong đầy đo trung lâm Gió sao ao bèo, em thương anh, không kể là giàu nghèo Miền rạng tinh đẳng tân kéo, núi cao em cũng trèo Sông sâu em cũng lôi, vàn đeo em cũng tho Gió lấy cành đá, anh thương, anh thương em thật thà Mưa lấy hoa cà, sang em quá mặn mà Và thương bao giọt mồ hôi đẹp má mặn mồ Xâm miếng trầu cây, một buông cao trăng Một buông cao trăng mà duyên đối ta nên vợ thành chồng Một tôm lều chanh, một vườn trăng tròn Một vườn trăng tròn mà tha thiết yêu cho hết từ lòng Cho đến ngày mai, sâu mưa hay nắng Lòng ta vẫn thắng mà đôi chúng ta sẽ dừng đời này Ta có bạn bè, một tình yêu này Một đời dừng vậy đâu có chi lắm biên và chơi Gió sao ao bèo, em thương anh, không kể là giàu nghèo Miền rắng tinh đẳng sơn kêu, núi cao em cũng trèo Sông sâu em cũng lối, vàn đeo em cũng tho Gió lây cành đá, anh thương, anh thương em thật tha Mưa lây hoa cà, xa em quá mặn mà Và thương mau giọt mồ hôi, đẹp má mặn mồ Xâm miếng trầu cây, một buông cao trăng Một buông cao trăng mà riêng đôi ta nên vợ thành chồng Một tấm lèo tranh, một vòng trăng tròn Một vòng trăng tròn mà ta thiết yêu cho hết từ lòng Cho đến ngày mai, sâu mưa hay nắng Lòng ta vẫn thắng, mà đôi chúng ta xây dựng đời này Ta có bạn bè, một tình yêu này Một đời xưng vây, đâu có chi lặng biến và chơi Ta có bạn bè, một tình yêu này Một đời xưng vây, đâu có chi lặng biến và chơi