Bài hát: Duyên Kiếp Này
Ca sĩ: Sendoh
Ba đứa tôi từ nhỏ
đều chơi rất thân với nhau
Thề sống chết có nhau
dù cho có phong ba tới đâu
Mỗi người giữ một cây sáo nhỏ
với nụ cười nở trên môi
Của ngày xưa đó, giữa đồng cỏ
mênh mông ở trên đồi
Từng buổi trưa vắng lặng trôi qua
chúng tôi thường vui vẻ trò chuyện
Thổi sáo vi vu khẽ tiếng gió
cạnh cô bé Khả Uyển có duyên
Và thời gian trôi qua thật nhanh
giờ chúng tôi cũng đã lớn
Anh Mập, tôi và thằng Còi
có nhiều hoài bão vương xa hơn
Cũng từ đó anh Mập và tôi
đã có một chút lay động
Vì vẻ đáng yêu của Khả Uyển,
ngây thơ với tâm hồn bay bổng
Ngại ngùng nhìn nhau suy nghĩ
chúng tôi chỉ biết lặng câm đi
Đạp xe đèo nhau qua từng con phố
tình bạn khắc sâu trong tâm trí
Một ngày nọ bị gây sự đánh nhau
bởi đám dân anh chị
Ba đứa sát cánh vượt qua khó khăn
cùng những hoàn cảnh lâm li
Mải mê say sưa với chiến tích
tôi đây suýt nữa bị đánh lén
Anh Mập lao vào chịu đòn thay
bị một cú mạnh gãy cả xẻng
Dù vết thương trên đầu rất nặng
anh vẫn kiên cường đến phút cuối
Máu loan khắp mặt nhưng thật may mắn
chỉ bất tỉnh một chút thôi
Rồi mỗi tối
chúng tôi thường ra ban công
ngắm Khả Uyển học bài
Thấu hiểu nỗi lòng của nhau
nên chẳng ai *** hỏi ai
Anh mập giúp tôi đến với Khả Uyển
vì tình anh em lâu dài
Và chỉ biết uống cho thật say
rồi vui chơi quên ngày mai
Định mệnh cuộc sống trên đường phố
cùng cam chịu mọi thăng trầm
Miễn là sẽ bên nhau mãi mãi
không phải chỉ là tính bằng năm
Ngày qua ngày vẫn thế
chúng tôi đã thật sự rất vui
Trêu chọc nhau, với những điếu thuốc
những tiếng cười, rượt đuổi
Vẫn vô tư giận hờn
không ngờ bi kịch sắp xảy ra
Anh Mập bỏ đi mua thuốc lá
ngược hướng bọn côn đồ đến quấy phá
Vẫn bình thản trở về
chợt anh nghe qua tin bàn tán
Chạy hết sức để có thể về thật nhanh
nhưng không khỏi bàn hoàng
Người thằng Còi đầy máu
với một vết thương lớn ở bụng
Khả Uyển thì đứng khóc ngất
còn tôi ngã qụy vì vô dụng
Sau khi kể tất cả mọi chuyện xảy ra
cho anh Mập biết
Thằng Còi nó không muốn thấy
chúng tôi phải thương tiếc
Mong hút một điếu thuốc cuối cùng
nó đưa bật lửa nhờ lên mồi
Sau vài giây rồi nhắm mắt
chẳng còn lại gì vươn trên môi
Giữa không gian mất mát đau thương
có tiếng xe cảnh sát đến gần
Một trong hai chúng tôi
chắc chắn sẽ bị truy là kẻ sát nhân
Anh Mập đã đứng lên nhận tội
và hy sinh cả bản thân
Chúng tôi chỉ còn biết nhìn từ xa
phản phất nỗi buồn vô tận
Mười bảy năm sau anh ra tù
nhìn lại nơi mình sống ngày xưa
Khu phố thân thuộc khi đó đâu rồi
sao giờ chẳng thấy nữa
Đến thăm mộ của người bạn thân
mà bao lâu nay không thể
Đốt ba điếu thuốc nhớ thời thơ ấu
tất cả thật sự đều mong về
Gặp được Khả Uyển của năm nào
mang số điện thoại của tôi
Đưa tờ giấy nhỏ cô ấy không quên
nhắn rằng mong anh sẽ gọi
Nhưng tôi không muốn nói gì nhiều
dù cho anh cố chờ tới tối
Và dường như tôi đã quên
tình bạn hứa bên nhau mãi thôi
Tôi sợ anh vướng vào việc nguy hiểm
nên đành nén đau gạt tình nghĩa
Niềm vui tiếng cười từng có
vì vụ làm ăn của mình chia
Tôi đưa tiền cho Khả Uyển
nhờ chuyển đến anh Mập đáng thương
Nhưng anh quay lưng bỏ mọi thứ
vẫn đang dang dở
Không muốn nhận tiền
cam chịu vất vả vá xe ở bên đường
Nhiều lần anh suy tư tự hỏi
tại sao tôi lại đối xử như vậy
Vẻ mặt buồn luôn hiện diện
chẳng lẽ mất hết từ đây
Đến một ngày tôi nhận ra
không gì bằng tình bạn đã từng...
Khi bị một đối tác làm ăn
có mưu đồ đâm lén sau lưng
Và chuyện gì đến cũng đã đến
giờ gặp nạn chỉ có một mình
Khả Uyển chạy đến cầu cứu anh Mập
và anh không thể làm thinh
Tức tốc đạp xe đến chỗ người em
từng sống với nhau như giấc mơ
Những giọt mồ hôi xen dòng ký ức
của thuở ấy anh rất nhớ
Tình anh em sống chết có nhau
buồn vui chia sẽ không tiết lòng
Trước hiểm nguy, phải đối đầu
tôi dường như sắp tuyệt vọng
Lại một lần nữa anh đã cứu tôi
bỏ qua tất cả lỗi lầm
Ra tay kịp lúc hạ gục một tên
và không quên buông lời hỏi thăm
Tôi thật sự rất hối hận
muốn cùng bên anh sửa sai
Chất đường phố của anh em tôi
cũng đã lâu rồi chưa sài
Anh Mập trước nay vẫn thế
và lòng dũng cảm vẫn chất chồng
Cuộc chiến vẫn tiếp diễn
kẻ địch la liệt rồi chất đống
Khung cảnh ngày xưa bỗng tái hiện
chúng tôi giờ đang cùng sát cánh
Tất cả bấy lâu tồn tại trong tim
hình ảnh dưới ngọn đồi ngát xanh
Ngồi lại bên nhau sau sự mệt mỏi
anh hỏi tôi về cây sáo
Tôi vẫn luôn mang nó bên mình
vì không có gì đáng thay vào
Chứng minh tình anh em
tâm hồn vẫn sống không ngừng nghỉ và
Lời hứa cùng nhau khóc
trên những con đường mình sẽ đi qua
Tiếng sáo xưa chưa kịp cất lên
thì mọi chuyện đã kết thúc
Chưa kịp trả nợ nữa
mà anh khiến tôi đau lòng đến chết gục
Trút hơi thở cuối cùng
anh Mập đã kiệt sức qua đời
Dù không hề muốn người về cát bụi
nhưng đành phải xa rời
Tạm biệt một người tuyệt vời
cũng chỉ vì tôi quá kém
Điều ước cuối cùng Kiếp sau
mong chúng ta vẫn sẽ là anh em