Đường về thuần em duyên sang bên vẹn sông
Công thuyền xuôi mái
Nhịp cầu băng qua mến lối
Đi khoanh cô ngõ hòa nối dài
Nhà em cuối xóm ghép đôi mái
Tránh nâu trăng cài nước sau
Có tầm bến thương dâu
Có trầu vẫn vương cầu
Và đào tơ thơm ngát ngát
Thơm ngát ngát hương trình ban đầu
Đường về thôn anh con sáo ru êm êm trên đồng xanh lúa
Nhịp cầu băng qua đưa lối sân rêu sư thăm hoa bốn mùa
Nhà em mãi lá thang năm vắng,
Chưa nghe riêng tròn ước nơ.
Có sàn ướp xanh nơ,
Có hồ cá mên thơ,
Mà lòng chìm quê vẫn hát bao câu mong chờ.
Mỗi đêm trăng thanh lá,
Hồi mùa lên tiến cá vòng tay gần cao.
Tối hai thôn sao đầu,
Nhịp cầu trẻ bước chung vui hềm đường bao.
Tình ta lên lên rơi,
còn chi ngăn cách lòng,
Mà chưa trao giấc mơ xuân vùng nhau.
Chạy dẫn lên trắng màu,
bà con đang mong cầu,
Rằng đời ta sớm nên duyên ban đầu,
Đường về hai thôn,
mai mốt đôi yên ương,
qua cầu xoài bóng.
Nhụ thâm sông ơi gương nước chưa khôi và ta còn vui hoài
Trời quê bạc ngác sẽ trông thấy tương lai qua tình lửa đôi
Lúa đồng mai xanh tươi ngước ta thẳm nơi nơi
Và vạnh môi trai gái góp cô ta yêu nơi
Mỗi đêm trăng thanh là Hồi mùa lên tiếng ca vọng
Về hai thôn mai một đôi uyên ương qua cầu sợi bóng
Nhổ thầm sông ơi gương nước chưa hôi ba ta còn vui hoài
Trời quê bát ngát xe chông thay tương lai qua tình nửa đôi
Lúa đồng mãi xanh tươi,
mưa ca thầm nơi nơi,
Và vành ngôi trai gái góp cô gái yêu đời.
Nhịp gầu đưa lối,
chung bước hai thôn,
Ta đón chăng về,
mừng Duyên quê!