Đời giao liên bước tôi đi,dài theo theo đất nướngĐường tôi đi núi trình bìnhChân răng thầyĐời tôi nhớ những con thóiDân tình yêu quê hương đất nươngĐời tôi nhớ cánh chim bayCánh chim bay xuống xây trường sơnÔi non xanh đợp biênLuôn giữ chân ta bước tiênNghĩ cũng lắm gian nguyXong khi mà quê hương trơ mauDẫu không lú băng băngGió máu đôi giông rừngDù đường chân trời nghiêng hề chiĐường Trường Sơn từng quên nhịp điNhững bước chân coi kinh dân ngùiGió,gió vót chân tayGió,gió vót chân tayGió, gió vót chân tayGió, gió vót chân tayGió, gió vót chân tayGió, gió vót chân taythương yêuBước tôi đi dài theo theo đất nướngĐường tôi đi núi trình bìnhCó mây bay dưới chân răng thầyĐời tôi nhớ những con thóiDệt đình hiu quê hương đất nướngĐời tôi nhớ cánh chim bayCánh chim bay suốt giây trường sơnÔi non xanh đất biếngDù chân ta bước kiếmPhunglắm lung danh anTrung quênh đàn bom rơi chân lốiĐó đường mất bên tôiDễ lói vết chân lạiĐường trường sân thuộc như bàn tayTừng bờ khép cầu treo ngọn câyNhững bước đi đi theo tương laiĐó đường mất bên tôiĐường hiền xa gần theo tầng bay,cành đẹp như dùng tâm hồn tôiBước trên đường Trường Sơn mấy thương yêuĐó là nơi mất bên tôi,dễ lôi vết chân lạiĐường Trường Sơn thuộc như bàn tay,từng bờ khe câu treo ngọn câyNhững bước đi đi theo tương laiĐón ước mắt bên tôi,suối giọt rơi chăng soiĐường hiền xa gần theo tầng mây,càng đẹp như dùng tâm hồn tôiBước trên đường trường sơn mây, thương yêu