Đêm buông xuống
Cánh hoa tàn
Những hạt mưa ngày càng nặng hạt
Cô lạnh
Cô vẫn cố giãy giụa
Cô vẫn cố đấu tranh mặc cái chết nó đang sát cánh
Cô đang chìm dần
Tất cả những thứ cô đang cần
H hãy vứt nó sang 1 bên
H có ai Hãy cố gắng cứu vớt cô lên
Cô muốn sống
Cô không muốn mọi thứ thành không
Cô không muốn thành đứa con bất hiếu
Cô còn mẹ
Cô còn cha
Cô còn ông
Cô còn bà
Cô còn cả là 1 gia đình
Luôn bên cô mỗi khi cô cần
Luôn bên cô mỗi khi cô đau
Luôn dành cô là những nụ cười
nước đang ngập vào tận trong phổi
cô đang cố ngoi lên đấy thôi
nhưng hết rồi sức cô đã gắng gượng không nổi
đành luyến tiếc để mình chìm thôi
nước mắt cô rơi trong vô thức
nước hòa nước có ai thấy bất lực
cô đã chìm
mọi suy nghĩ trở nên lặng im
cô chết
mọi chuyên bắt đầu
cô buông mình giữa màn đêm thâu
cô không biết mình sẽ đi về đâu
rồi giật mình cô gặp bọn người xấu
cô khóc thét giữa quãng đường vắng vẻ
cô vẫn cố van xin những kẻ đó
nhưng lời nói là gió bay
lời cô nói bọn nó có hay
cướp được đồ xong rồi lại hiếp
hiếp xong rồi đưa lời tiễn biệt
giẫy giụa
cô đã cố ngoi lên đến bờ
nhưng phía trước là bóng đêm thờ ơ
có ai truyền cho cô nhịp thở
có ai giúp cô bước nốt quãng đời dang dở
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật
Đang Cập Nhật