我走在长街中听戏子唱京城
Wǒ zǒu zài cháng jiē zhōngtīng xì·zi chàng jīngchéng
Ta dạo bước giữa phố phường, tiếng hát rong vang khắp kinh thành
人杂乱戏小丑叶黄退入长秋
Rén záluàn hū xiǎochǒu yè huáng tuì rù cháng qiū
Xem vai hề náo loạn, lá vàng úa tàn hòa vào mùa thu
悠悠的古城中听美人奏琴声
Yōuyōu de gǔ chéng zhōngtīng měirén zòu qín shēng
Chầm chậm tiến vào thành cổ nghe mỹ nhân tấu đàn
朗朗夜色星空望孩童放花灯
Lǎnglǎng yè sè xīngkōng wàng háitóng fàng huādēng
Ngân vang giữa trời đêm, trẻ con thả hoa đăng ríu rít
盼郎君几撩纱夜泊借宿酒家
Pàn láng jūn jǐ liāo shā yè bó jièsù jiǔjiā
Mong lang quân liếc mắt, đêm đến tá túc tửu lâu
君载着黑骏马威风凛凛寻他
Jūn zài zhe hēi jùnmǎ wēifēng lǐnlǐn xún tā
Quân cưỡi hắc mã uy phong lẫm liệt tìm người
我本一醉天涯游走京惜繁华
Wǒ běn yī zuì tiānyá yóu zǒu jīng xī fánhuá
Ta vốn là ma men thiên nhai, du tẩu kinh thành phồn hoa
不舍笑声离它
Bù shě xiào shēng lí tā
Tiếng cười không rời không bỏ
[RAP]
我赶着一辆马车来到了京城门坡
Wǒ gǎn·zhe yī liàng mǎchē lái dào le jīngchéng mén pō
Ta vội thuê chiếc xe ngựa đi đến sườn núi giáp kinh thành
看到了花儿满色闻饼香些许肚饿
Kàn dào le huā'ér mǎn sè wén bǐng xiāng xiēxǔ dù è
Thấy hoa nở rộ đủ sắc màu, ngửi mùi bánh thấy hơi đói
我走在长街中央看街边都是货郎
Wǒ zǒu zài cháng jiē zhōngyāng kàn jiē biān dōu shì huòláng
Ta dạo bước trên con phố dài, nhiều hàng rong bên đường
我寻得一对吉祥放在了腰别两旁
Wǒ xún dé yī duì jíxiáng fàng zài le yāo bié liǎngpáng
Ta bước đến đôi cát tường, trêo lên hai bên hông
这城中如此繁华望孩童风车手拿
Zhè chéng zhōng rúcǐ fánhuá wàng háitóng fēngchē shǒu ná
Kinh thành thật phồn hoa, trẻ con cầm chong chóng trong tay
他那份天真无暇听笑声无法自拔
Tā nà fèn tiānzhēn wúxiá tīng xiào shēng wúfǎ zìbá
Đứa bé thật ngây thơ, tiếng cười sang sảng thích thú
望楼台站一琴女听美人抚琴奏起
Wànglóu tái zhàn yī qín nǚ tīng měirén fǔqín zòu qǐ
Trong lâu đài có một cầm nữ, nghe mỹ nhân tấu đàn
那声声勾我魂已仿佛是像在梦里
Nà shēng shēng gōu wǒ hún yǐ fǎngfú shì xiàng zài mèng lǐ
Tiếng rung ngân câu hồn ta đi mất, tựa như phiêu trong ảo mộng
是何处传来声韵原来是人在唱戏
Shì hé chǔ chuán lái shēng yùn yuánlái shì rén zài chàngxì
Âm thanh từ đâu đó hòa vào, hóa ra là người hát tuồng
她台上那么美丽烙在我心上铭记
Tā tái shàng nà·me měilì lào zài wǒ xīn shàng míngjì
Nàng trên đài mỹ lệ như vậy khắc sâu vào cõi lòng ta
在江边一位蒙纱望威风凛凛的他
Zài jiāng biān yī wèi méng shā wàng wēifēng lǐnlǐn de tā
Một người đeo màn sa ven sông, nhìn người uy phong lẫm liệt
君身披锦袍跨马她在等郎君归家
Jūn shēn pī jǐnpáo kuà mǎ tā zài děng láng jūn guī jiā
Quân khoác áo gấm vượt mã, nàng đợi lang quân về nhà
十五的夜色星空孩童们点着花灯
Shí wǔ de yè sè xīngkōng háitóng men diǎnzháo huādēng
Trời đêm ngày rằm, đứa bé thắp hoa đăng
把愿望许在灯中这城中填满笑声
Bǎ yuànwàng xǔ zài dēng zhōng zhè chéng zhōng tián mǎn xiào shēng
Gửi gắm nguyện vọng vào chiếc đèn, trong thành đầy ắp tiếng cười đùa
我走在长街中听戏子唱京城
Wǒ zǒu zài cháng jiē zhōngtīng xì·zi chàng jīngchéng
Ta dạo bước giữa phố phường, tiếng hát rong vang khắp kinh thành
人杂乱戏小丑叶黄退入长秋
Rén záluàn hū xiǎochǒu yè huáng tuì rù cháng qiū
Xem vai hề náo loạn, lá vàng úa tàn hòa vào mùa thu
悠悠的古城中听美人奏琴声
Yōuyōu de gǔ chéng zhōngtīng měirén zòu qín shēng
Chầm chậm tiến vào thành cổ nghe mỹ nhân tấu đàn
朗朗夜色星空望孩童放花灯
Lǎnglǎng yè sè xīngkōng wàng háitóng fàng huādēng
Ngân vang giữa trời đêm, trẻ con thả hoa đăng ríu rít
盼郎君几撩纱夜泊借宿酒家
Pàn láng jūn jǐ liāo shā yè bó jièsù jiǔjiā
Mong lang quân liếc mắt, đêm đến tá túc tửu lâu
君载着黑骏马威风凛凛寻他
Jūn zài zhe hēi jùnmǎ wēifēng lǐnlǐn xún tā
Quân cưỡi hắc mã uy phong lẫm liệt tìm người
我本一醉天涯游走京惜繁华
Wǒ běn yī zuì tiānyá yóu zǒu jīng xī fánhuá
Ta vốn là ma men thiên nhai, du tẩu kinh thành phồn hoa
不舍笑声离它
Bù shě xiào shēng lí tā
Tiếng cười không rời không bỏ
[RAP]
我赶着一辆马车来到了京城门坡
Wǒ gǎn·zhe yī liàng mǎchē lái dào le jīngchéng mén pō
Ta vội thuê chiếc xe ngựa đi đến sườn núi giáp kinh thành
看到了花儿满色闻饼香些许肚饿
Kàn dào le huā'ér mǎn sè wén bǐng xiāng xiēxǔ dù è
Thấy hoa nở rộ đủ sắc màu, ngửi mùi bánh thấy hơi đói
我走在长街中央看街边都是货郎
Wǒ zǒu zài cháng jiē zhōngyāng kàn jiē biān dōu shì huòláng
Ta dạo bước trên con phố dài, nhiều hàng rong bên đường
我寻得一对吉祥放在了腰别两旁
Wǒ xún dé yī duì jíxiáng fàng zài le yāo bié liǎngpáng
Ta bước đến đôi cát tường, trêo lên hai bên hông
这城中如此繁华望孩童风车手拿
Zhè chéng zhōng rúcǐ fánhuá wàng háitóng fēngchē shǒu ná
Kinh thành thật phồn hoa, trẻ con cầm chong chóng trong tay
他那份天真无暇听笑声无法自拔
Tā nà fèn tiānzhēn wúxiá tīng xiào shēng wúfǎ zìbá
Đứa bé thật ngây thơ, tiếng cười sang sảng thích thú
望楼台站一琴女听美人抚琴奏起
Wànglóu tái zhàn yī qín nǚ tīng měirén fǔqín zòu qǐ
Trong lâu đài có một cầm nữ, nghe mỹ nhân tấu đàn
那声声勾我魂已仿佛是像在梦里
Nà shēng shēng gōu wǒ hún yǐ fǎngfú shì xiàng zài mèng lǐ
Tiếng rung ngân câu hồn ta đi mất, tựa như phiêu trong ảo mộng
是何处传来声韵原来是人在唱戏
Shì hé chǔ chuán lái shēng yùn yuánlái shì rén zài chàngxì
Âm thanh từ đâu đó hòa vào, hóa ra là người hát tuồng
她台上那么美丽烙在我心上铭记
Tā tái shàng nà·me měilì lào zài wǒ xīn shàng míngjì
Nàng trên đài mỹ lệ như vậy khắc sâu vào cõi lòng ta
在江边一位蒙纱望威风凛凛的他
Zài jiāng biān yī wèi méng shā wàng wēifēng lǐnlǐn de tā
Một người đeo màn sa ven sông, nhìn người uy phong lẫm liệt
君身披锦袍跨马她在等郎君归家
Jūn shēn pī jǐnpáo kuà mǎ tā zài děng láng jūn guī jiā
Quân khoác áo gấm